TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Monday, March 7, 2016

LỜI NHẮN VỀ QUÊ CŨ THƠ DƯƠNG QUÂN


LỜI NHẮN VỀ QUÊ CŨ

Em nói sẽ về thăm xứ Mẹ
Xin cho anh nhắn một đôi lời
Từ ngày quốc nạn anh xa mãi
Như nước trường giang cứ chảy xuôi


Xin nhắc về thăm làng xóm cũ
Căn nhà kỷ niệm thuở nằm nôi
Lời ru của Mẹ còn văng vẳng
Trẻ nhỏ đùa vang rộn tiếng cười


Nhờ em tìm đến ngôi trường học
Hoa phượng ngày xưa rất thắm tươi
Thăm hỏi Thầy Cô còn hay mất
Bạn bè chắc đã lạc muôn nơi

Xin đến thăm giùm gian chợ vắng
Bóng ai như dáng chị anh ngồi
Bên hàng rau cải trời trưa nắng
Hay đã về xa gánh lẻ loi

Nhờ em đến hỏi con đò nhỏ
Cô gái ngày xưa có nhớ người…
Bến đợi một lần qua gặp gỡ
Bao giờ ước hẹn buổi xa xôi

Xin hãy về quê thăm ruộng lúa
Cò bay thẳng cánh tận chân trời
Phù sa bồi đắp thêm nguồn nước
Mưa nắng dân lành sống thảnh thơi

 
-Anh ạ! Quê mình giờ đã khác
Từ khi lũ cướp chiếm đi rồi
Tham tàn, vơ vét, gom tiền của
Bắt bớ, tù đày khắp mọi nơi

Căn nhà kỷ niệm ngày xưa ấy
Vào tay gian tặc tịch thu rồi
Mồ mả san bằng, lo cải tang
Tro tàn hương lạnh cũng đành thôi

 
Tu viện, giáo đường, chùa, miếu cổ…
Đập phá bao lần đã tả tơi
Dân oan mất đất, nghèo nheo nhóc
Kiện cáo triền miên, hận ngút trời.

Con đò ngày trước không còn khách
Cô lái già nua sống ngậm ngùi
Sông nước đen ngòm tràn chất thải
Phố phường ngập lụt chẳng hề vơi

 
-Anh ạ, quê mình giờ đã khác
Luân thường, đạo lý quá suy đồi
Trẻ em đem bán làm nô lệ
Thiếu nữ bày trò cho khách chơi

Biển Đông vắng bóng thuyền ngư phủ
Bô-Xít Tây nguyên bụi mịt trời
Ải Bắc lui về bao cột mốc
Hồn thiêng nghẹn tiếng, núi sông ơi!

Đầu sỏ độc tài giàu nứt vách
Dân nghèo chạy gạo toát mồ hôi
Giam cầm, tiêu diệt người yêu nước
Trí thức đành cam bất lực rồi.

Một nhà tù lớn trên quê cũ
Ngẫm lại lòng thương xót giống nòi
Văn hiến nghìn năm thôi sụp đổ
Lọc lừa, gian dối ở đầu môi

Tai mắt rập rình từng ngõ ngách
Người dân chẳng dám thốt nên lời
Tối tăm cuộc sống chìm vô vọng
Chồng chất buồn đau, nỗi thiệt thòi.

 
-Em xin ghi nhớ lời anh dặn:
Chấp nhận lưu vong ở xứ người
Gởi nắm xương tàn nơi đất khách
Sá gì trò xiếc lũ đười ươi…

-Em vẫn hằng tin vào vận nước
Anh hùng hào kiệt sẽ ra đời
Dẹp tan bọn cướp, phường hung ác
Quê cũ tưng bừng cuộc sống vui

DƯƠNG QUÂN




No comments:

Post a Comment