TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Tuesday, September 29, 2020

ĐƯỜNG TA ĐI - THƠ DƯƠNG QUÂN





ĐƯỜNG TA ĐI 
 

Ta đi như sóng xô, bèo giạt
Như lục bình trôi chẳng hẹn về
Cuồn cuộn giòng đời con nước xoáy
Thời gian như thoảng một cơn mê
 
Một cơn gió bụi tuồng say tỉnh
Thắm thoát thanh xuân đã bạc đầu
Chí cả làm chi nên tích sự
Giang hồ, ngày tháng cũng qua mau
 
Ta đi chạy trốn loài hoang thú
Buổi ấy nghênh ngang khắp phố phường
Rầm rập ngày đêm đi cướp của
Đọa đày dân tộc đến tang thương
 
Ta đi như đá lăn sườn núi
Cây cỏ vô tư chẳng vẫy chào
Có chú chim non nằm giấu mỏ
Giật mình nghe vọng bước chân đau
 
Ta đi bỏ lại bao mồ mả
Bỏ cả em thơ, biệt mẹ già
Hương hỏa từ đường, ngày cúng giỗ
Mẹ ngồi khấn nguyện những đêm mưa
 
Ta đi đuổi bám vầng trăng lặn
Bóng tối bên kia nửa địa cầu
Có kẻ cuồng ca ngồi giữa chợ
Kêu gào Hồn Nước lạc về đâu
 
Ta đi như cánh chim chiều mỏi
Chìm khuất non xa, cuối góc trời
Đâu những linh hồn bao bạn cũ
Cùng ta nuốt hận vẫn chưa nguôi
 
Ta đi đến những miền hoang vắng
Như Bá Di xưa với Thúc Tề
Ngửa mặt ta ghì mây xuống thấp
Gởi vần thơ vọng khắp sơn khê
 
Gởi câu khẳng khái. Hề! Ta nguyện
Nếm mật nằm gai vẫn một lòng
Không đội trời chung cùng ác tặc
Dẫu thành tro bụi kiếp lưu vong
 
Ta đi quên nhắn câu từ biệt
Chập choạng con tàu lúc nửa đêm
Nhưng nỗi lòng ta còn luyến tiếc
Trọn đời chưa trả nợ yêu em.
 
Dương Quân



 

Wednesday, September 23, 2020

THU SANG - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


tho3

Image result for thu về khóc người ra đi


THU SANG 

Anh ơi! Thu nữa lại sang
Năm nay ngày giỗ chứa chan nỗi buồn
Tử sinh, hữu hoại vô thường
Anh đi nhẹ bước thiên đường tiêu dao

 
Sáu năm ngỡ giấc chiêm bao
Dài thêm nỗi nhớ buồn sao ngút ngàn
Lòng đau từ thuở ly tan
Người về thiên cổ trần gian ngậm ngùi 

 
Thu mang nỗi nhớ không thôi
Dòng đời xuôi ngược, vẫn trôi lặng lờ
Vắng anh thương nhớ vô bờ
Mượn lời góp ý dệt thơ tặng đời

 
Giỗ anh em nguyện Phật Trời
Linh hồn thanh thản ở nơi Vĩnh hằng 
Bụi trần rũ sạch nhọc nhằn
Niết Bàn Cực Lạc an lành thiên thu.

 
Hoàng Ánh Nguyệt
(San Jose 2015)



Wednesday, September 16, 2020

KHỦNG HOẢNG VÔ THỨC - THƠ DƯƠNG QUÂN

Khủng Hoảng Vô Thức. Duong Quan



KHỦNG HOẢNG VÔ THỨC
 
Có phải đến đây là chấm dứt
Nợ nần, ân oán ở trần gian?
Đời không còn chỗ cho ta đứng
Máu chảy buồng tim tắt nguội dần
 
Có phải nay mai đời tận diệt
Chập chùng nhân nghĩa thả trôi sông
Mộ bia ai khắc trang huyền thoại
Lũ lượt nhân ngư lội ngược giòng?
 
Có phải quanh đây và tất cả
Trăng sao, mây gió sắp điêu tàn
Thú hoang chạy rúc vào hang động
Đạo lý, luân thường... đã ngổn ngang?
 
Xảo trá, điêu ngoa... thức dậy rồi
Hung đồ, gian ác đã lên ngôi
Ta nghe sấm dậy từ thiên thượng
Ngạ quỷ âm mưu lấp cửa trời
 
Có thật? Hay là không có thật?
Hỏi trời? Hỏi đất? Hỏi loài người
Ai không, ai biết, ai còn ngủ?
Thức dậy đi nào... cây cỏ ơi!
 
Này, mấy em kia đang đùa giỡn
Ta đang chới với giữa lưng chừng
Thiên đàng, địa ngục chia hai ngã
Mờ mịt... ta dò dẫm bước chân
 
Đạo là Đạo. Đường về vô ngã
Một phút thôi, ta từ giã cuộc chơi
Ta đến nơi thiên thần đang hội nghị
Hỏi cho ra: Ai đang khóc? Ai cười?
 
Ta buồn. Lòng ta tràn bi phẩn
Thương cảm quần nhân sống ngậm ngùi
Bất lực, ta gào lên thảng thốt
“Trả ta về với cát bụi! Đi thôi “
 
Dương Quân



Thursday, September 10, 2020

NGÀY GIỖ MƯỜI MỘT NĂM- THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT



gio chong


NGÀY GIỖ MƯỜI MỘT NĂM

(Ngày Giỗ thứ11 HNT)



Tôi lặng lẽ cúi đầu xin tiễn hạ

Mười một lần đón thu tới nơi này

Nhìn mây trôi nhìn chiếc lá thu bay

Là nỗi nhớ càng lắt lay xao xuyến


Mười một thu tôi vẫn luôn cầu nguyện

Được thảnh thơi trong nghịch cảnh chuyển dời

Chốn muộn phiền nỗi nhớ dễ chi nguôi

Nên giữ mãi tình mình làm di sản


Tâm buông xả được sống trong tỉnh lặng

Giòng đời trôi lây lất tháng năm dài

Nỗi ngậm ngùi cõi nhớ chẳng mờ phai

Không trách phận mặc dòng đời đưa đẩy


Sống âm thầm nỗi buồn dâng biết mấy

Âm dương ngày càng biền biệt đôi đường 

Thắp hương trầm khấn nguyện khắp mười phương 

Người thanh thản an lành nơi bến giác.


Hoàng Ánh Nguyệt

(SJ 7/24/AL 2020)





Wednesday, September 9, 2020

MÁ TÔI VÀ EM NHÀN - THƠ DƯƠNG QUÂN

Má Tôi Và Em Nhàn


 
Ai bảo em lân la với Má
Nhà em, em ở - lại sang chơi
Sớm chiều đều có em thân cận
Giúp Má việc trong, lẫn việc ngoài
 
Má tôi lại cũng thường hay hỏi
“Mầy thấy con Nhàn có được không?”
- Ai biết “được” gì ? Sao Má nói
Má cười: “Mầy lãng nhách! thằng ngông"
 
Má bảo. Con Nhàn, nó tuổi Thân
Mầy - con rồng ốm, tức năm Thìn
Năm Thìn nước lụt, tao còn nhớ
Thân (Tý) Thìn tam hạp, chắc như đinh
 
Má bị con Nhàn khôn khéo nịnh
Lân la, mua chuộc cảm tình rồi
Má thương con nhỏ, thường khen ngợi
Đẹp cả nết na, lẫn đẹp người
 
Má muốn sau này, đi cưới nó
Cho thằng con Má, học trường xa
Khi nào tốt nghiệp về làm lễ
Hai đứa thành đôi, đẹp cửa nhà
 
Mà thiệt. Em Nhàn coi cũng “được”
Tánh tình điềm đạm, lại hiền ngoan
Miệng cười duyên dáng, làn môi thắm
Nhìn nó, lòng tôi cũng rộn ràng
 
Tôi hẹn với em Nhàn, gắng đợi
Chừng vài năm nữa, mới ra trường
Đi làm, có chút tiền lương bỗng
Chăm sóc gia đình, lo vợ con
 
Tương lai trước mặt, bình thường lắm
Cứ vững niềm tin, sẽ có ngày
Em sẽ là con dâu của Má
Gia đình hoà thuận, trọn niềm vui
 
Em Nhàn xin được làm cô giáo
Dạy lớp vỡ lòng, bọn trẻ thơ
Má cũng vui mừng, may áo mới
Áo dài cho cô giáo xun xoe
 
Tưởng rằng, đời sẽ xuôi giòng chảy
Hạnh phúc đến nhà, đứng trước sân
Chinh chiến từ đâu tràn ngập tới
Xóm làng vang tiếng súng giao tranh
 
Đêm tối, giặc men về pháo kích
Em Nhàn chưa kịp núp hầm sâu
Đạn thù rơi xuống trùm chăn gối
Đạn nổ, thân em đẫm máu đào
 
Hoảng loạn, đau thương tràn nước mắt
Em Nhàn đã ngủ giấc ngàn thu
Gia đình, thôn xóm bao thương tiếc
Tiễn biệt, đưa em xuống đáy mồ
 
Con dâu chưa cưới mà yêu mến
Má khóc thương em, cứ sụt sùi
Nước mắt già nua, khô ngấn lệ
“Lòng anh tan nát hết. Nhàn ơi!”
 
Em Nhàn không biết chi thù oán
Chưa biết giận hờn, ganh ghét ai
Sao giết em Nhàn trong giấc ngủ?
Nhân danh gì? Giải Phóng gì đây?
 
            *******
 
Rồi chiến chinh tàn, thêm khốn khổ
Giòng đời cuồn cuộn tháng năm dài
Tôi ra đất khách, làm du mục
Mấy chục năm dư chẳng trở về
 
Má tôi đã gặp người thiên cổ
Xơ xác vườn xưa, cảnh não nề
Người lạ từ đâu vào chiếm đất
Bốc mộ em Nhàn đem mất đi!
 
Đau lòng nghe chuyện về quê cũ
Chạnh nhớ em Nhàn, hẹn với tôi
Nếu có kiếp sau xin hãy đợi
Sẽ cùng sum họp nhé! Nhàn ơi!
 
 
        Dương Quân
            5.19