TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Monday, November 30, 2020

TRẢI LÒNG - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT










TRẢI LÒNG

Chúng mình cùng một kiếp người 
Không may duyên phận lẻ loi u sầu
Kết nhau tình cảm dạt dào
Trải qua năm tháng lao đao thế tình

Hằng mong tương hợp an lành
Mà dòng đời mãi loanh quanh nhọc nhằn
Giờ người định lánh hồng trần
Để người ở lại đơn thân độc hành

Xin quỳ lạy đấng cao xanh
Giúp người thoát khỏi bịnh tình đang mang
Phận đời sao lắm phủ phàng
Lại nhiều nghiệp chướng bẽ bàng riêng tư

Xin gom một chút thi từ
Trải lòng chép những ưu tư dạt dào
Xin chia bớt những khổ đau
Xin cùng chia những dãi dầu phù du

Một mai về cõi vô ưu
Vô thường cũng đủ thiên thu đoạn lìa.

Hoàng Ánh Nguyệt
(SJ.11.20)




Sunday, November 22, 2020

LỐI XƯA - THƠ DƯƠNG QUÂN








LỐI XƯA 
      (Để nhớ về Mỹ Hội)


Thuở bé anh về qua lối nhỏ 
Trước sân em thấy vội ngừng chơi 
Dắt tay, em bảo vào thăm chị 
Chị ở sau vườn giặt áo phơi. 
 
Một chị, một em nhà vắng vẻ 
Em mười hai tuổi tóc buông lơi 
Mỗi chiều tưới nước hàng hoa đỏ 
Có hiểu gì đâu- nghĩa cuộc đời. 

Rồi cứ mỗi năm về xóm nhỏ 
Tóc dài, em mỗi lớn hơn xưa 
Má em phơi phới và môi đỏ 
Sân vắng, em không nữa cợt đùa 

Ngỡ như những lúc em còn nhỏ 
Đến hỏi thăm, em chẳng trả lời 
Cứ đứng mân mê hoài chéo áo 
Ngượng ngùng anh cũng nghĩ xa xôi. 

Từ đó mỗi lần qua lối nhỏ 
Nhìn anh- Em chỉ mỉm môi cười 
Thăm nhà, anh trở ra thành thị 
Bên cửa anh buồn đếm bước vơi. 

Năm trước lại về qua lối nhỏ 
Em mười tám tuổi đẹp như tiên 
Áo hồng thấp thoáng trong song cửa 
Tràn ngập tim anh- ánh mắt huyền. 

Nhưng một hôm rồi qua lối nhỏ 
Thấy em đan áo lạnh mùa đông 
Trước sân đã hái màu hoa đỏ 
Mới biết rằng em sắp lấy chồng. 

Chiều nao thơ thẩn về qua ngõ 
Trước cổng ai đề chữ VU QUI 
Rải rác trên đường màu pháo đỏ 
......................................... 
Thôi rồi! Em đã bước ra đi. 
                ***

Lâu lắm lại về qua lối nhỏ
Nhà em hoang vắng lá đầy sân
Em không còn trở về đây nữa
Chị đã ngủ yên dưới mộ phần

        Dương Quân 



Sunday, November 8, 2020

HƯƠNG THI CA - THƠ DƯƠNG QUÂN



Image result for BÓNG EM ĐI TRÊN NÚI TUYẾT



 
 
HƯƠNG THI CA
 
 
Ta ở bên này, em bên kia
Quanh năm thương nhớ cứ đi về
Quanh năm là cả mùa đông lạnh
Chỉ mộng gần nhau những giấc khuya
 
Có phải em là Tiên Nữ không?
Mà sao thơm ngát khóe môi hồng
Mà sao cánh gió đêm run rẩy
Thấp thoáng bên màn ánh mắt nhung
 
Có phải em là ánh sáng sao?
Giữa vòm tinh tú chiếu muôn màu
Hồn ta đã lạc vô phương hướng
Quên lối từ đâu, sẽ đến đâu
 
Có phải em là cơn sóng to?
Cuốn trôi ước vọng giạt xa bờ
Nhận chìm kỷ niệm vào quên lãng
Còn lại hoang tàn cả cõi thơ.
 
Có phải em là cánh én bay?
Báo mùa Xuân sẽ đến nơi này
Nên ta phơi phới niềm hi vọng
Hương sắc trần gian say ngất ngây.
 
Có phải em là mây bốn phương?
Thênh thang như ào ảnh vô thường
Chẳng bao giờ hẹn chờ ai đến
Nên để lòng ta mãi vấn vương.
 
Có phải em là Đỉnh Tuyết Vân?
Màn sương khép mở áo thiên thần
Ta vùi thân thế trong băng giá
Giã biệt ưu phiền nẻo thế nhân.
 
 
Dương Quân