TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Thursday, December 31, 2015

HAPPY NEW YEAR 2016





 
 
 
 




 

XUÂN ƯỚC MƠ THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


 
 
 
 
XUÂN ƯỚC MƠ
 
Chúa xuân lại đến ở bên trời
Chén rượu tương phùng ước mãi thôi
Trăng tiễn mây bay về chốn ấy
Nhả xuân an lạc - xuống cho đời!
 
Mừng xuân nâng chén chúc gần xa
Hạnh phúc tràn dâng đến mọi nhà
Phát lộc phát tài tăng tuổi thọ
Vườn trần phơi phới phước chan hòa.
 
Đón xuân hy vọng hết can qua
Hội ngộ trùng lai luôn thiết tha
Bóng tối lùi xa xuân đổi mới
Quê hương bừng sáng quét gian tà.
 
Dòng đời xuôi ngược cứ quay vòng
Khắc khoải đêm ngày vẫn ước mong
Độc ác bạo quyền tiêu tán hết!
Tự do dân chủ sẽ thành công.
 
Xuân lại về đây xuân khắp nơi
Rượu xuân nhắp cạn chén đầy vơi
Xuân tâm ấp ủ niềm hy vọng
Nhân loại tưng bừng cuộc sống vui.
 
Hoàng Ánh Nguyệt
 

 

Wednesday, December 30, 2015

CON TRAI DANIEL HOANG



LAS VEGAS 12/2015




LỤC BÁT XUÂN SẮP VỀ CHƯA? THƠ DƯƠNG QUÂN

 




 
 
Lục Bát Xuân Sắp Về Chưa ?


Hoàng hôn rồi đó bậu ơi!
Mà qua vẫn đứng bên trời ngónng trông
Qua chờ bậu hết mùa đông......
Tin xuân rón rén, ngập ngừng mới sang. 

Mùa đông giấc ngủ võ vàng
Qua chờ bậu chẳng hỏi han nửa lời
"Chim bay về núi tối rồi" (cd)
Chong đèn nhớ bậu, qua ngồi làm thơ.


Rằng: Trong truyện cổ ngày xưa
Kể nghe cũng lắm kẻ khờ đáng thương
Chữ TÌNH một phút vấn vương
Chữ SI MÊ bỗng chặn đường quẩn quanh.


Rồi ra, lý giải, biện minh
Vì chưng, tại, bởi...nên tình héo hon
Bậu ơi! " Nước chảy đá mòn "
Mà sao thương nhớ vẫn còn y nguyên?


Xôn xao gió thoảng bên thềm
Như ai rảo bước chân nghiêng đến kề
Qua ngồi ngơ ngẩn, mải mê
Hỏi: Mùa xuân sắp trở về hay chưa?


 Dương  Quân
2/09



 

VỌNG CỐ HƯƠNG THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT





VỌNG CỐ HƯƠNG


Viễn xứ ngậm ngùi nhớ cố hương
Xuân về thêm tủi phận tha phương

 
Cây đa trước ngõ còn in bóng?
Bến nước sau nhà vẫn tỏa gương?

Mong gặp người xưa nơi đất khách
Mơ tìm bóng cũ chốn thiên đường

 
Tơ duyên nay dẫu tình phân lối
Sẽ có ngày vui trọn mến thương.

 
Hoàng Ánh Nguyệt 
(San Jose 2012)



 

LỜI GIÃ BIỆT CUỐI NĂM THƠ DƯƠNG QUÂN







Lời Giã Biệt Cuối Năm
        Viết cho NT3


Sương lạnh
Hôm nay, chiều cuối năm
Tin em lìa bỏ cõi trần gian
Sụt sùi đất khách đôi giòng lệ
Đưa tiễn em về chốn nghĩa trang.

Chao ôi! Tin đến nghe đau đớn
Em mất rồi sao? Có lẽ nào?
Ta thấy rụng rời, không tưởng thật
Bàng hoàng như một giấc chiêm bao.

            ***

Thôi rồi!
Dáng ngọc thanh tân
Long lanh mắt lệ, thơm vầng tóc mây.
Đất ôm em - mảnh hình hài
Mỹ nhân
Lịm đáy quan tài lạnh căm.

Ta ngồi đây – ta khóc cho em
Có phải hồng nhan lắm nổi chìm?
Có phải đường trần nhiều khổ lụy?
Đã làm ngưng máu chảy về tim?

Ba mươi năm
Ta đợi chờ nhau
Mái tóc xanh xưa – đã bạc đầu
Lẽo đẽo tương phùng quanh quẩn khuất
Hai phương trời lạ, nén thương đau.

Ba mươi năm
Em đọc thơ ta
Chung một niềm tin chẳng nhạt nhòa.
Em vẫn nâng niu từng kỷ niệm
Nuôi từng hi vọng tháng ngày qua.

Ba mươi năm
Giờ đã buông xuôi
Em vội vàng đi – vĩnh biệt rồi
Em đã đầu hàng, thua nghịch cảnh
Còn ta vô dụng, một đời trai.

Hỡi em!
Hiển hiện linh hồn
Nương theo cánh gió chập chờn về đây.
Hơi sương đưa nẻo trăng gầy
Đã vào thiên cổ những ngày xưa. Em!
Hắt hiu ta thắp ngọn đèn
Giọt sầu lã tã, lời nguyền vô minh.

Em hãy cùng ta nói mấy lời
Nầy đây, chén rượu rót đầy vơi
Khói hương, ta nguyện tình thân ái,
Với cả thành tâm, tạ lỗi người.

Nếu như còn được đợi chờ nhau
Xin hẹn nghìn năm ở kiếp nào
Nơi những tinh cầu xa lạ khác
Không còn hệ lụy, hết thương đau.

Ta chẳng màng chi thế giới nầy
Nên dù mặt đất, tiếp cung mây,
Ta – khe nước đục, giòng khô cạn
Thì sóng trường giang có nghĩa gì?

Ta đã từng mơ chuyện vợ chồng
Cùng nhau ấp ủ mảnh tình chung
Như bao nhiêu triệu tình yêu khác
Đâu phải lâm ly, mới mặn nồng?

Nhưng đời ta vướng thân danh ảo
Em cũng tình cay, lội ngược giòng.

Ta hẹn cùng nhau chuyến dạo chơi
Những miền cổ tích rất xa xôi
Dấu chân du mục, hằn trên đá
Hoa cỏ, rêu phong, vắng bóng người.

Ta nhớ
Năm xưa vì vận nước
Ta phải tù đày, em héo hon
Em gửi cho ta đôi dép chắc
Cho chân ta vững, lội trên rừng.

Ta nghe
Em khóc trên giường bệnh
Nhắn gọi ta về, vuốt tóc em
Nửa nụ hôn mềm em chợt tỉnh
Rất thơ – như những chuyện thần tiên.

Ngày ấy, quê hương tàn cuộc chiến
Em bồng con mọn vượt trùng dương
Đôi bờ xa cách, xa thêm nữa
Thương nhớ gởi về mây bốn phương.

Ta nhớ
Khi ta về dưới phố
Lại đi xứ lạ một thân người.
Mùa đông, em gởi khăn quàng cổ
Cho ấm tình nhau. Yêu dấu ơi!

Em bảo: “Cuối cùng rồi cũng gặp”
Nên ta vững dạ ghép vần thơ
Vì em, gởi gấm niềm tâm sự
Bằng trái tim mình – ru cõi mơ.

Ôi! chỉ là mơ
Là mộng mị
Đời thường lại khác - trắng trơ xương
Lại lui vào mộng tìm tri kỷ
Nên mộng triền miên, chuỗi đoạn trường.

Ta nghe
Ta thấy
Và ta nhớ
Từng tuổi nầy đây – ta khóc em
Như đứa trẻ khờ, ngồi khóc vụng
Ta cuồng, thơ vận cũng cuồng điên.

Tháng chạp
Cuối năm trời lạnh giá
Người người mừng đón Chúa sinh ra
Còn em, lại trở về vô định
Ta thấy trần gian, mắt lệ nhoà.

Dậy đi em!
Dậy đi em!
Chừng như em ngủ sau rèm áo quan
Bước ra theo ánh trăng tàn
Bờ mê - bến mộng
Càn khôn chuyển dời.

Em đi theo ánh sao trời
Nợ tình rũ sạch, kiếp người hoá thân.
Giờ đây – ta lắm phong trần
Bóng câu vụt tắt, phù vân mịt mờ.

Nghìn sau nối tiếp nghìn xưa
Tử sinh, sinh tử vật vờ theo nhau
Gọi tên em
Ta gục đầu.
Lệ ta nhỏ xuống - bể sầu dâng lên.


        DƯƠNG QUÂN
        Dec 31/ 20.....


 

Monday, December 28, 2015

TÌNH XUÂN MỘNG THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT LMST PHỔ NHẠC



 
TÌNH XUÂN MỘNG
 
Sáng nay trời đẹp ngoài song cửa 
Nhìn nắng vàng xuân nhớ thuở nào
Nhớ mối tình đầu – Ôi đẹp quá!
Cả trời thơ mộng ướp trăng sao.
 
Biên Hòa kỷ niệm … bao nhung nhớ
Chiu chắt từng đêm đến mỏi mòn 
Hướng vọng chân trời trông bóng nhạn
Mà người năm cũ mãi xa xăm.
 
Quanh hiu nỗi nhớ, phương trời nhớ
Em tiếc làm sao một mối tình
Đẹp quá anh ơi! Trời diễm lệ…
Tình mình đẹp mãi phải không anh?!
 
Hình anh, em giấu trong tâm khảm
Chẳng gió mưa nào có thể phai
Nhớ thuở đôi tim hoà nhịp đập
Ân tình trau chuốt cõi mơ say.
 
Xa anh em sống trong mơ mộng
Tình thắm muôn đời của nước mây
Đẹp lắm anh ơi…tình đẹp lắm
Giật mình tỉnh giấc… mộng mà thôi.  


 Hoàng Ánh Nguyệt
 (12-06-2007)
 
Xin bấm vào phần audio bên dưới để lắng nghe:
TÌNH XUÂN MỘNG - Nhạc: LMST - Âm thanh: Cao Ngọc Dũng 
 - Ca sĩ Tâm Thư trình bày



Saturday, December 26, 2015

CON GÁI TERESA THUỲ TRANG CANADA SANG THĂM ME NOEL 2015



SAN JOSE NOEL 2015


 
 2015
 
 
 
 

ĐÊM GIAO THỪA TRONG TRẠI CẢI TẠO QUẢNG NINH THƠ DƯƠNG QUÂN


     ĐÊM GIAO THỪA
     TRONG TRẠI CẢI TẠO QUẢNG NINH


Từ buổi xa nhà đi cải tạo
Xuân nầy thấm thoát đã ba xuân
Vì chưng mất nước nên tù tội
Giam hãm đời trai giữa núi rừng

Tết đến lâng lâng nỗi nhớ nhà
Ngậm ngùi đau xót cảnh chia xa
Miền Nam ơi! có buồn không nhỉ?
Gối chiếc mơ gì mộng gấm hoa

Ở đây có những buổi hoàng hôn
Mây xám giăng giăng nặng trĩu buồn
Mỏi cánh chim trời bay lặng lẽ
Xui lòng kẻ Bắc, nhớ người Nam

Ở đây bốn hướng núi vòng quanh
Tường đá xây cao tám lớp thành
Cửa đóng, ngồi trong song sắt khóa
Nghe dần tóc bạc hết đầu xanh

Ở đây - già trẻ tối ba mươi
Đàn, hát, ngâm thơ nối tiếng cười
Nhưng mỗi lòng đơn nghe giá lạnh
Chén trà không ấm trọn vành môi

Anh Nhân, Anh Xướng đóng tuồng trung
Anh Thụy đọc bài sớ Táo Quân
Anh  ngâm thơ - và độc tấu
Có đàn anh Phấn gảy từng tưng (*)

Cố vui, vì phải cố tìm quên
Cố nén tâm tư, dấu nỗi niềm
Uất nghẹn tiếng lòng đang thổn thức
(Nén làm sao được tiếng con tim?)

Em hỡi! Miền Nam em có vui?
Có đi chợ Tết mấy hôm rồi?
Có mua áo mới, quà cho trẻ?
Có thấy xuân sang vắng một người?

Có phải đêm nay dưới mái nhà
Vợ hiền đang nhớ đến người xa
Lật từng kỷ niệm trang thư cũ
Ôn lại tâm tình xưa thiết tha

Và suốt canh khuya ngắm ảnh chồng
Thấy đời như cả một mùa đông
Nhà ai pháo nổ - xuân không đến
Hiu hắt ngồi khêu bếp lửa hồng

Có phải con thơ đối bóng sầu
Ngập ngừng con hỏi mẹ: "Ba đâu?
"Mẹ ơi! áo mới ba còn hẹn."
Lẩm bẩm môi non tiếng nguyện cầu

Có phải tàn đêm giấc mỏi mòn?
Giao thừa mẹ thức cạnh bên con
Sáng ra mừng tuổi đầu năm mới:
"Chúc mẹ ngày xuân mãi vẫn còn"

Có phải thế nầy? - Hay chẳng phải?
Hay là nhà đã dọn đi xa?
Con đà thôi học chăn em nhỏ?
Mẹ cũng lang thang gọi bán nhà?

Hay nhà đã bị tịch thu rồi?
Mưa nắng bây giờ chẳng có nơi
Kẻ đến tha hồ vơ vét sạch
Em về đâu hỡi? - bốn phương trời

Hay là nấn ná đợi xuân đi
Năm hết, người xa chẳng trở về
Sẽ dắt dìu nhau, con với mẹ
Tảo tần mưu sống cảnh hàn vi

- Hay là thất thểu tự ngàn phương?
Vợ yếu còn xa vạn dặm trường
Nhà vắng, mai gầy quên trổ nụ
Cầu xuân, trẻ thắp nén tàn hương

- Hay là mẹ đã bước sang ngang?
Con trẻ bơ vơ ỏ xó đường
Đón Tết - vỉa hè gom xác pháo
Mừng Xuân - đi nhặt cánh hoa tàn

- Hay là cố đợi bước Xuân qua
Sá kể gì tan nát cửa nhà
Mẹ về bên Ngoại, con bên Nội
Mầm non ăn bám gốc cây già

- Hay là đất ẩm phủ khăn sô?
Lạnh lẽo tàn đông mấy nấm mồ
Con trẻ cũng chôn vùi với mẹ
Cỏ gà héo úa mọc lơ thơ

Thôi thế, còn chi nói nữa đâu
Nghìn sau lòng lạnh tháng năm sầu
Ngày đi, ai biết là hôm cuối
Thôi chẳng còn trông đợi thấy nhau

Đêm nay quanh quẩn ở nơi nầy
Không rượu mà sao chếnh choáng say?
Không khóc mà sao đôi mắt ướt?
Trông vời - đen tối nẻo tương lai

Có phải ngoài kia cả đất trời
Trăm ngàn thương nhớ tối ba mươi
Thân tù biệt xứ như nhau cả
Đau xót mà sao phải gắng cười?

Ai có nghe chăng tiếng oán hờn
Núi rừng chất chứa nỗi thê lương
Kẻ vay không trả - người đi trả
Máu lệ khô - đòi nợ máu xương

Thôi cứ nhủ lòng: chớ ủ-ê
Nhà tan, nước mất, cảnh phân ly
Dân lành bao triệu người đau khổ
Tôi cũng như anh - chẳng hẹn về

Rồi mai, xuân cũng đến mười phương
Ta chúc gì nhau lúc đoạn trường
- Có phải điều ta mơ ước nhất:
"Gia đình sum họp vẹn yêu thương"

 

Trại cải tạo Quảng Ninh
Bắc Việt- Nam 1977
Dương Quân






CÕI HỒNG TRẨN THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


CÕI HỒNG TRẦN


Untitled


Nhân sinh trong cõi hồng trần
Chợt vô thường đến cam phần viễn ly
Luân hồi vốn đến hạn kỳ
Trở về cát bụi còn gì nữa đâu

Bao nhiêu phiền não ưu sầu
Tâm “không” vạn sự buồn đau chẳng màng
Bể đời như áng mây tan
Phù du cõi tạm, rõ ràng hư không

Đều từ phàm tục xác trần
Vọng tình, tự ngã, gieo nhân muộn phiền
Giây nào oan nghiệt dầy thêm
Ôm bon chen mãi truân chuyên cả đời

Ở, đi, chỉ một lần thôi
Những gì vay mượn rong chơi kiếp người
Cũng xin trả lại cho đời
Trần gian nhẹ bước thảnh thơi giả từ.

Hoàng Ánh Nguyệt
08/14





Friday, December 25, 2015

XUÂN THIẾT THA THƠ HOÀNG ÁNH NGUYÊT




Image result for XUÂN MAI ĐÀO NỞ
 




XUÂN THIẾT THA

 

Xuân đã đến rồi anh có hay
Nhạc xuân rộn rã khúc sum vầy
Sân mai rực rỡ tươi cành biếc
Thềm cúc yêu kiều hương tỏa bay

 
Xuân đã đến rồi nơi xứ xa
Bâng khuâng vọng tưởng đến tình nhà
Quê hương bên ấy buồn hiu hắt
Đất khách phương này nhớ thiết tha

 
Ngàn trùng cách biệt khó phôi pha
Mong đón xuân tươi tụ một nhà
Cũng đủ ấm lòng ngày tết đến
Thưởng xuân nhạc trổi khúc giao hòa

 
Xuân nữa lại về nơi viễn phương
Bao xuân mộng ước Xuân Thiên Đường
Nâng ly rượu kính dâng lời nguyện:
Đất nước yên bình, phúc thọ khương

 
Xuân đã đến rồi  anh biết không?
Quê hương trĩu nặng ở trong lòng
Tha phương từng bước ngùi thương nhớ
Vẫn hẹn ngày về dựng núi song.
 
Hoàng Ánh Nguyệt