TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Monday, June 29, 2015

Đong Đưa Tháng Ngày Buồn 2 THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT Thuỳ An trình bày-YouTube ĐỖ TRẦN





Đong Đưa Tháng Ngày Buồn 2

( Chia Nhau Nửa Vầng Trăng)

Chia nhau nửa vầng trăng
Làm tin tình mình đó
Dòng đời lắm trái ngang
Chớ để màu nắng tàn

Trăng khuya lạnh mong chờ
Tương tư dệt mộng mơ
Em ân cần gõ cửa
Trái tim anh mịt mờ

Càng chờ càng xa xăm
Theo cảnh đời hiu quạnh
Em đi về một nửa
Một nửa riêng cho anh 

Giờ còn là thương đau
Theo tháng ngày giá lạnh
Anh đi về một nửa
Một nửa riêng cho mình!

Tình như cánh bèo trội
Xa cách hai phương trời
Vẫn mãi từng đêm nhớ
Nghe lòng buồn chơi vơi


Hoàng Ánh Nguyệt
04/13

 




 

Đong Đưa Tháng Ngày Buồn- THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT - THÙY AN TRÌNH BÀY





Đong Đưa Tháng Ngày Buồn     

                                                                                                                                                                                               Gió xuân thoảng ngoài song
Len nhẹ thấm vào lòng
Hương Quỳnh Hoa say đắm
Tình em đó, biết không?

Anh là thái dương sáng
Em tia nắng dịu đàng
Chung lòng cùng hẹn ước
Chia nhau nửa vầng trăng

Là chuyện tình mình đó
Đong đưa theo làn gió
Mưa sa tháng ngày buồn
Vẫn trọn tiếng yêu thương

Rồi chuyện tình từ đó
Yêu anh em mòn mõi
Yêu anh tháng ngày buồn
Vẫn chờ vẫn đợi anh

Trời đêm sương lạnh giá
Em lang thang đường về
Riêng mang cùng nỗi nhớ
Tình mình sẽ về đâu!!!


Hoàng Ánh Nguyệt
10/2013

Thursday, June 25, 2015

"thu cam" tho Duong Quan





THU CẢM

 

Hình như trời đất chớm thu sang
Đã thấy xôn xao những lá vàng
Đã thấy mây xa chìm xuống thấp
Bên thềm nụ cúc nắng mơn man. 

Có lẽ là thu đang đến đây
Cho sương khói ủ mộng them đầy
Có con én muộn chao ngoài ngõ
Mang hết hạ tàn theo cánh bay. 

Có chi nhung nhớ rất đìu hiu
Nhè nhẹ vương trong sắc nắng chiều
Hồn của muôn loài hoa cỏ mục
Đợi hoàng hôn tắt, bóng trăng treo. 

Có gì ray rức nẻo thu tâm
Nhũng hẹn thề xưa, mộng ước thầm
Từng mảng đời trôi vào dĩ vãng
Chuyến tàu dang dở bóng xa xăm.

Có chi hư ảo thế gian này
Dư vị ngọt bùi lẫn đắng cay
Như kiếp lá xanh rồi chợt úa
Như người chếnh choáng một cơn say. 

Ai có vui gì nghênh đón thu
Thời gian không hẹn bước gian hồ
Thu qua, hè tới, xuân xanh lại
Riêng mảnh tình phai vẫn xác xơ.
 

DƯƠNG QUÂN

 

Sunday, June 21, 2015

CỌP LẤY CHỒNG THƠ DƯƠNG QUÂN (VIẾT CHO CON GÁI)

THƠ DƯƠNG QUÂN VIẾT CHO CON GÁI RƯỢU NGÀY VU QUI



CỌP LẤY CHỒNG

(Viết cho con gái)

 

Ngày xưa ba mẹ còn xuân sắc
Muốn có con trai để nối giòng
Làm lụng chuyên cần lo cuộc sống
Tháng ngày cứ thấp thỏm thầm mong 

Rồi một hôm kia mẹ báo tin
Niềm vui đã đến với gia đình
Bào thai đang lớn dần trong bụng
Chờ đợi đến kỳ mẹ sẽ sinh

Ba mừng, đi sắm tả, mua nôi...
Năm cọp sinh con sướng nhất rồi
Được "vuốt râu hùm" đùa thỏa thích
Gia đình chắc sẽ rộn niềm vui. 

Một đêm chuyển bụng, mẹ lâm bồn
Tiếng khóc chào đời thật dễ thương
Cô mụ báo rằng: "Sinh bé gái..."
Thì ra "cọp cái" chính là con. 

Cọp cái tướng tinh thật dữ dằn
Mỗi lần đói sữa khóc hung hăng
Đạp chòi, giận dữ, con la hét
Mặt đỏ như than sánh chẳng bằng.
 
Càng cưng con càng khó tánh nhiều
Ba thường ve vuốt, mẹ nâng niu
Giống ai bướng bỉnh và ngang ngạnh
Con muốn là ba mẹ phải chiều.

Năm tháng dần trôi con lớn lên
Không như cô thiếu nữ ngoan hiền
Tại vì giống cọp nên hung dữ
Ai dám tìm con để kết duyên. 

Đi học, đi thi phải chọn ngành
Nhằm môn cả lớp chỉ nam sinh
Mình con là gái, không bè bạn
Lầm lũi quanh năm lẻ một mình

Thế rồi ba phải bỏ quê hương
Cuộc sống lưu vong vạn dặm trường
Nơm nớp lo về con gái rượu
Lại nhằm tuổi Cọp khó ai thương. 

Có thằng tuổi Tý thật to gan
Bởi nợ duyên chi đã buộc ràng
Đem rượu, trầu cau làm sính lễ
Khẩn cầu rước Cọp chuyến sang ngang.

Mẹ hiền tổ chức Lễ Vu Qui
Con Chuột thong dong rước Cọp về
Ba ở phương trời nên vắng mặt
Rượu mừng ba chẳng được nâng ly.

Hình dung con mặc áo cô dâu
Làm lễ gia tiên, lạy cúi đầu
Ba thấy trong lòng tràn hạnh phúc
Dường như có trộn lẫn niềm đau.

Mẹ thắp nến hồng, khấn tổ tiên
Cầu cho con đẹp mối hương nguyền
Họ hàng đông đủ ngày hôm ấy
Ba kể như người bị lãng quên

Thương con Cọp nhỏ buổi vu qui
Ba viết bài thơ vội nhắn về
Thay của hồi môn, thay kỷ vật
Thay màu pháo đỏ tiễn con đi. 

Mấy lời Ba muốn dặn dò con
 Vun quén tình yêu thật vẹn toàn
Chung Thủy là nền xây Hạnh Phúc
 Thăng trầm vẫn giữ tấm lòng son.


Dương Quân

 

TƯỞNG NHỚ VỀ CHA THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT
 
TƯỞNG NHỚ VỀ CHA
 
Tháng Sáu lễ Father’s Day
Trong lòng nao nức đến ngày giổ Cha
Nỗi niềm thương nhớ thiết tha
Con nhìn di ảnh xót xa lệ sầu

Tim con quặn từng cơn đau
Trước bao kỷ vật hôm nào còn đây
Cuộc đời hụt hẫng đổi thay
Mất Cha, nghìn cõi đong đầy trầm luân

Tình Cha cao đẹp... vô ngần
Con nguyền giữ mãi trong tâm kính thờ
Xa cha từ tuổi ấu thơ
Đến nay đã mấy chặng đời kinh qua

Tóc con nay đã sương pha
Công ơn dưỡng dục chẳng nhoà nhạt phai
Thương Cha con nhớ từng lời
Những câu dạy bảo nên người mai sau

Cuộc đời ngày tháng qua mau
Tình thâm nghĩa nặng cao sâu đất trời
Nén hương tưởng nhớ không nguôi
Khói lên tan giữa cõi trời tịnh yên

Cách xa con vẫn... hằng đêm
Nguyện cầu Cha mãi vui miền Bồng Lai 

Hoàng Ánh Nguyệt
(SJ, June- 2010)

 

 

NHÀ THƠ DƯƠNG QUÂN




 
scan5-large-content




NHÀ THƠ DƯƠNG QUÂN
Dương Quân bút hiệu thân quen được mến mộ trên nhiều diễn đàn cũng như trên hai trang web ái hữu Ngô Quyền và Biên Hòa. Ban biên tập trân trọng giới thiệu và lược qua về tiểu sử của anh. Dương Quân bút hiệu, nguyên quán Biên Hòa và sinh sống Sài Gòn. Cựu học sinh Petrus Ký Sài Gòn, cựu sinh viên Đại học văn khoa Sài Gòn, cựu sinh viên QGHC (Ban Đốc Sự HC), cựu sinh viên Cao học CTKD, cựu công chức VNCH. Từng giữ chức vụ Chủ sự phòng Phủ TổngThống VNCH, công cán ủy viên Bộ Giáo Dục và Thanh Niên VNCH, cựu Giảng viên Cao Đẳng Đại Học. Bị Việt Cộng bỏ “ Tù Cải Tạo” 1975-1983. Định cư tại Mỹ 1993, làm mướn và đã về hưu 2008
Tác giả các tập thơ:
Chập Chờn Cơn Mê 2004

Điểm Hẹn Sau Cùng 2007

Trên Đỉnh Nhớ 2010

Như Thật Như Mơ 2013
dq11-large-contentdq15-large-content
dq9-large-contentduongquan1-large-content
Thực hiện bài viết nầy chúng tôi không cao vọng lược qua hay có lời bàn về anh Dương Quân “ Tác giả và Tác phẩm” vì chỉ là đàn em xa lắc và căn bản về thi thơ chỉ đủ “ mua vui vài trống canh”. Chúng tôi chỉ ghi lại những trao đổi với anh Dương Quân có thể do bản tính tò mò về những đứa con tinh thần của anh. Từ tình cảm quý mến của người anh dành cho những đứa em, phải nói là hết tình dù rằng ngay lúc sức khỏe của anh không được tốt, về ý tưởng anh đã gởi gấm trong hai bài thơ “ Lời khuyên cao cả” và Tình thế gian:
anh còn rất mệt, đi đứng lảo đảo nhưng kéo cái laptop đến cạnh giường gõ vài hàng về hai bài thơ vui.
-cả hai bài thơ đều là thơ tếu nhưng không cay, chỉ chua chút đỉnh
-cả hai bài thơ đều theo thể lục bát, dễ cho những câu đối thoại
-cả hai bài thơ đều dẫn đến kết luận bất ngờ, gây ngạc nhiên người đọc.

LỜI KHUYÊN CAO CẢ
-Em rằng, nên học tu Thiền
Để xua đi những ưu phiền nhân gian
Để thân, tâm được nhẹ nhàng
Để sau về chốn thiên đàng thong dong
-Em rằng, cần học tu Thiền
Nghiêng vai trút gánh nợ duyên cõi trần
Xa rời kiếp tạm phù vân
Tìm bờ bến Giác, đến gần Vô Ưu
-Em rằng, phải học tu Thiền
Nghiệp căn sẽ dứt, Tiên Thiên sẽ về
Huệ tâm sẽ Đắc nguyện thề
Càn khôn hóa giải bánh xe Luân Hồi
Nghe em...
Ta đi lên núi tu Thiền
Thấy vầng nhật nguyệt bên triền mây xa
Ta ngồi dưới gốc cây già
Ba năm tụng niệm Di Đà cổ kinh
Ta Quên chữ Ngã cho mình
Nhưng còn chữ nhớ đậm tình yêu em
Nhớ em mắt ướt, môi mềm
Câu kinh tụng đọc gợi niềm xót xa
Bởi còn nặng nghiệp ta bà
Ta đi xuống núi bôn ba vì nàng
Ba năm mưa gió phủ phàng
Chỉ mong một phút được choàng vai em
Em ơi! Đừng nói gì thêm
Kiếp này chưa được, tu Thiền làm chi?
Ta về tìm lại em đây....
“ Ơi kìa! Đứa bé trên tay em bồng?”
"Bài thơ lời khuyên cao cả, đọc cái tựa tưởng rằng cao cả thiệt, nhưng không, em cứ xúi mình, nên học tu thiền, cần học tu thiền, phải học tu thiền…người con trai khi yêu hay cả tin nên nghe lời, có khi con gái khôn hơn con trai cuối cùng, kết quả là khi chàng lên núi tu, để nàng có chồng, có con. Anh chàng này dễ thương mà khờ, thật tội nghiệp vì tánh chất phác thật thà."
Tình Thế Gian
Xưa ta làm rễ trên trời
Bị đày rơi xuống làm người tình si
Ta khờ nên chẳng biết chi
Đường trần khúc khuỷu ta đi lạc loài
Tình cờ gặp gỡ em đây
Hỏi: Xưa có phải chung dây tơ hồng?
Em rằng: Chẳng nhớ Có – Không
Nhìn xem nét mặt thấy chừng quen quen
Ta đòi hôn thử má em
Em rằng: Đã có chồng em hôn rồi
Ta đòi hôn thử đôi môi
Em rằng: Chỉ sợ nụ cười héo hon
Ta xin nắm cổ tay tròn
Em rằng: mắc bận lũ con quây quần
Ta xin hôn dưới bàn chân
Em rằng: HÔN ĐƯỢC – chớ lần lên trên!
Ta về nằm ngủ giật mình:
Mùi bàn chân cũng thắm tình thế gian
“Bài thơ tình thế gian ngụ ý nói anh chàng tự phụ, ta đây từng làm rễ trên trời nhưng khi xuống trần gian là môi trường khác, nên chẳng biết chi. Làm quen được nàng, cứ đòi hôn má, hôn môi, nắm tay, đều bị từ chối. Kẹt quá nên xin hôn bàn chân, nên nàng mới cho, còn dặn không hôn lên trên. Anh chàng về nhà nằm đêm suy nghĩ lại, tủi thân, hôn bàn chân là ý nghĩa của tình thế gian dành cho mình từng có vợ là tiên trên trời hay sao?
Đó là một màn kịch vui.Ta thấy cảnh Nhà Thơ (nói riêng) hay người nghệ sĩ (nói chung) làm quen với Người Đẹp. Họ nhận nhau hình như quen biết từ lâu và ngưỡng mộ nhau. Nhưng khi Nhà Thơ xin hôn má, hôn môi, nắm tay...đều bị từ chối. Cuối cùng, Nhà thơ xin hôn bàn chân, thì đồng ý..chỉ dưới bàn chân mà thôi.
Màn kịch vui chấm dứt ở chỗ Hôn bàn Chân và Không Được Lần Lên Trên rất nguy hiểm. Nhưng đối với Nhà Thơ, đêm về ngẫm nghĩ...cái Mùi Bàn Chân mà Người Đẹp ban cho mình như một ân huệ kia, chính là cái Tình Thế Gian dành cho mình đó hay sao? Nếu bàn chân có làm Pedicure kỹ lưỡng cũng không thơm tho lắm.
Ở đời. Khi người ta ngưỡng mộ mình, thì đừng tưởng mình quan trọng. Thực tế, xã hội chỉ dành cho mình cái thấp kém sát mặt đất như Mùi Bàn Chân mà thôi. Ông Nhà Thơ ơi! Đừng tưởng bở... Nhiều người quen biết với mình, chỉ nói lý thuyết, trên đầu môi. Nhưng khi đi vào thực tế, họ nêu ra muôn vàn khó khăn, mắc kẹt cái này, mắc bận cái kia nên không đến với nhau được. Chỉ có thể cho anh cái mùi khăm khẳm như Mùi Bàn Chân mà thôi. Vậy mà Nhà Thơ cũng quí trọng.
Theo định luật tâm lý Đông Phương: Khi Thương Yêu nhau là dâng hiến cho nhau, càng dâng hiến cho nhau cái gì quí báu nhất, thì yêu nhau nhiều nhất. Đàng này, em chỉ cho anh cái Mùi Bàn Chân...thì thật là đáng buồn tủi.

Bài trên ý nói đừng nên vội vàng tin ai
Bài dưới ý nói không nên tự phụ tự cao.

Ông Trần Tế Xương làm thơ chua để chửi thiên hạ, chửi cả vua quan. ông Nguyễn Khuyến, bà Hồ Xuân Hương châm biếm coi thường mọi người đời.
Dương quân làm thơ vui nhẹ nhàng, không dám chọc giận mà vui vui thôi mai mốt mạnh hơn sẽ nói nhiều, tất cả các bài thơ đều có ngụ ý của tác giả.
Và với bài thơ “ Thăm Bạn Nằm Bệnh Viện”
Bỗng được tin
Bạn phải nằm bệnh viện
Ta vội vàng tìm hỏi chạy vào thăm
Mới hôm nào bên chén trà buổi sớm
Bạn cùng ta, bàn thế sự thăng trầm
Mới hôm nào, bạn than: “ Người mỏi mệt”
“Mắt đã mờ, tai lãng, bước chân run”
Ta nhìn nhau, hai mái đầu bạc thếch
Còn mong chi, thời trai tráng vẫy vùng!
Sao hôm nay...
-Đến đây, Phòng Cấp Cứu
Bạn nằm im, thiêm thiếp, nét vô tư
Chiếc giường trắng,
Không gian dường ủ rủ
Ống “ xê rum”, máy thở, điện tâm đồ...
Ta nhìn bạn, lòng xốn xang, ray rức
Tại vì sao. Ra nông nổi thế nầy
Trong u minh, hay cõi trầm vô thức
Bạn có hay, ta về ở bên đây?
Gia đình bạn
Xung quanh giường
Im lặng
Chừng cố ngăn tiếng nấc chợt trào dâng
Gương mặt kia xanh xao, râu lởm chởm
Ôi còn đâu? xưa vóc dáng kiêu hùng!
Ta chợt hiểu cõi đời nầy- rất tạm
Có nghĩa gì: giận ghét hay yêu thương
Xin giúp nhau giữ tâm hồn thanh thản
Rất mong manh, cùng một kiếp vô thường
Ta chợt hiễu thiết tha tình bằng hữu
Chuyện ngàn xưa, tích Dương Lễ – Lưu Bình
Ta vắng người lấy ai mà tâm sự
Bên chén trà, cùng đếm bước phiêu linh
Ta mong bạn chóng qua cơn bạo bệnh
Vần thơ ta sẽ không kể chuyện buồn
Bạn có biết – ngoài kia tràn ánh sáng
Lẳng hoa nầy chúc bạn: “ GET WELL SOON”
"Hôm nay anh vẫn còn yếu, ngồi dậy thấy lảo đảo ráng đi vài bước, phải quay lại với cây gậy nhôm bài thơ "thăm bạn nằm bệnh viện" ý nghĩa dễ hiểu là thăm bệnh. Nhân đó, tác giả muốn nhắc nhở đời này là vô thường, mới hiên ngang oai hùng đó, lại nằm im với máy thở, điện tâm đồ...vậy, nên giữ cái tình cho tốt với nhau, như tình bạn Lưu bình Dương lễ.
Hổm rày, các em chiếu cố thơ Anh DQ hơi kỹ, nên nay anh có lời cám ơn chung các em đã hiểu, quan tâm và chăm sóc thơ anh. Mỗi người một việc. Anh nghĩ, sẽ không phụ lòng các em đâu, khi anh trình bày để các em hiểu thêm về dụng ý (ý nghĩ sâu kín) của tác giả gởi gấm mỗi khi làm một bài thơ.
Trước nhứt, kỹ thuật phải vững vàng, luật lệ, đối ngẫu nghiêm chỉnh.Kế đến là bố cục sắp xếp hợp lý và phân minh, có để ý mới thấy.Từ ngữ và hình ảnh, âm nhạc (trong thơ) phải suông sẻ, tự nhiên, thuận tai.Phải chọn thể thơ cho phù hợp với đề tài mình muốn diễn tả."
Nhưng quan trọng hơn là nội dung.
"Ngoài ý nghĩa trong nội dung thông thường của bài thơ, đọc là hiểu liền, cần phải có ngụ ý sâu xa hơn, bài thơ đọc xong, ngẫm nghĩ mới thấy giá trị. Anh thí dụ như bài Lời Mời Của Biển mà các em thích. Nội dung nó là trữ tình, nêu nhiều hình ảnh đẹp, sương phủ, mây giăng, cồn bãi hoang sơ, tiếng song gào bất tận, lồng vào đó hai người gặp gỡ, tâm tình, say đắm cùng cảnh đẹp."

Lời Mời Của Biển
Mời em một chuyến rong chơi
Thăm miền biển vắng thăm người cô đơn
Quạnh hiu những lá hoa cồn
Bình minh sương phủ, hoàng hôn sóng gào
Em về đây, ta có nhau
Trà chuyên đối ẩm dạt dào ý thơ
Đường trần lối cũ mịt mờ
Công danh phù phiếm, dật dờ mộng tan
Em về đây, chắp lỡ làng
Kề vai sao rụng, mây quàng tóc thơm
Vườn xuân đã héo lại ươm
Gối chăn đã nguội hãy còn hồi sinh
Nâng niu nhóm ngọn lửa tình
Đốt trầm hương ủ mộng lành gấm hoa
Lắng nghe tiếng biển vỡ òa
Bên nhau hát khúc trầm ca bốn mùa
Sá gì sớm nắng chiều mưa
Trà chuyên đối ẩm cũng thừa giấc say
Mời em thu xếp về đây
Hành trang xin nhớ chất đầy túi thơ.
Youtube của K/Oanh và tấm hình của T/Dung trước Tựa đề nói lên vẽ đẹp đó.
Nhưng tác giả còn muốn nói một điều gì hơn thế nữa...
Ngay ở câu cuối cùng: Hành trang xin nhớ chất đầy túi thơ.
Tác giả không dặn dò "Người Đẹp" mang theo đồ tắm một mảnh, hai mảnh, thức ăn, tiền bạc, dụng cụ thể thao ...các thứ đi biển thông thường mà dặn "chất đầy túi thơ" Giá trị của bài thơ là chỗ đó, cũng là câu chót làm cho bài thơ bất ngờ, bốc lên với hình nhi thượng, chốt lại "Lời mời"
Tóm lại. Lời Mời Của Biển, không phải là lời mời thường tình mà là của Người
Nghệ Sĩ, về với thiên nhiên biển cả trường thiên vô tận của Thơ Văn
.

Hiểu như vậy, mói thấy bài thơ đẹp hơn
Hôm nay anh DQ đang bệnh nhức đầu quá. Mai mốt có em nào cần tìm hiểu thêm, anh sẽ trình bày thêm. Và bất cứ bài thơ nào của anh DQ, ngoài nội dung thông thường, đếu có gởi gấm một điều gì đó sâu xa hơn. Không như nhiều tác giả đương thời chỉ nói về gió cuốn mây trôi, thâm quầng mí mắt, cay đắng bờ môi, tiếc hoài kỷ niệm phai mờ...
Chúc các em an vui cuối tuần.
Trên đây là những tâm tình của anh Dương Quân trao đổi với chúng tôi cách đây gần 2 năm trong thời gian anh dưởng bệnh. Xin được phép ghi lại bằng sự quý trọng dành cho anh, cũng như chuyển đến quý đồng hương và văn thi hữu từng mến mộ anh cùng chia sẻ. kính chúc anh luôn an vui, còn dịp tâm tình và trải lòng với thơ văn.

BAN BIÊN TẬP

HAPYY FATHER'S DAY






Monday, June 15, 2015

"PHÚT CHIA TAY"--(Phong cách quê Miền Nam); Thơ Dương Quân



SUY NGẪM SỰ ĐỜI THƠ DƯƠNG QUÂN


THƠ DƯƠNG QUÂN


 
 

SUY NGẪM SỰ ĐỜI

        Đường đời khúc khuỷu nhiêu khê
Nẻo đi rắc rối, nẻo về phân vân
        Tưởng xa lại hóa ra gần
Tưởng gần mà lại vô ngần xa xôi

        Ngửa nghiêng lẩm cẩm phận người
Nổi trôi bầm dập khóc cười linh tinh
        Một duyên, hai nợ, ba tình
Thực hư lủng củng gập ghềnh hợp tan

        Sớm hôm hưng thịnh suy tàn
Mây trôi bèo giạt ngổn ngang ưu phiền
        Được voi lại cứ đòi tiên
Được trăng đã vội quên đèn hắt hiu

        Nhớ thương khắc khoải tiêu điều
Mây ngàn gió nội cheo leo lưng chừng
        Nhiệt tình phút chốc dửng dưng
Trốn hoang mê bởi ngại ngùng lửng lơ

        Giai nhân sắc sảo ỡm ờ
Đắm chìm quân tử ngẩn ngơ dạt dào
        Bồng bềnh cõi tạm tiêu hao
Lá xanh chợt úa chiêm bao ê chề

        Tạ lòng non nước lê thê
Đất trời linh hiển sơn khê dạn dày
        Còng lưng trả nợ không vay
Luân hồi ngõ cụt miệt mài chân tu

        Sự đời xưa cổ kể từ
Ngẫm ra đã chép cổ thư trùng trùng
        Thượng thừa kể chuyện thong dong
Mỏi mê nhựt nguyệt quay vòng tử sinh.


                    Dương Quân

Thật Lòng Với Truờng Xưa Thơ Trần Kiêu Bạc--Hồng Vân diễn ngâm


Thursday, June 11, 2015

TỪNG GIỌT NHỚ THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


                THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


                         TỪNG GIỌT NHỚ

 

Em nhìn vào mắt anh
Thấy mùa xuân đang tới
Anh mang tia nắng mới
Cho ngan ngát hương đời


Tình anh như mặt trời
Cho em nhiều mơ mộng
Một chân trời mở rộng
Tuyệt mỹ trái tim yêu


Em mơ giấc tình xa
Bồi hồi từng giọt nhớ
Em đếm trong hơi thở
Gọi tên anh mãi thôi
 

Mùi hương quyện lên mỗi
Lời yêu đương đồng vọng
Vầng trăng vàng lay động
Cho tình mãi chung đôi


Sao cứ làm em nhớ
Sao cứ để em mong
Những giây phút ấm lòng
Ru tình ta mênh mông


Hoàng Ánh Nguyệt
(San Jose, May-2010)

 

 

LỜI HAY


LỜI HAY


LỜI HAY RICHARD BACH & ANNA CUMINS





NGÔ QUYỀN TRƯỜNG XƯA THỜI ÁO TRẮNG


NGÔ QUYỀN THỜI ÁO TRẮNG








 

 

Tuesday, June 9, 2015

JENNIFER & SAMSON (CHÁU NGOẠI CANADA)


JENNIFER & SAMSON (CHÁU NGOẠI CANADA)

CANADA
 
LAS VEGAS
 
TAM ĐẠI (MONTREAL)