TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Sunday, October 30, 2022

THU TÂM -THƠ DƯƠNG QUÂN

thơ Dương Quân

   THU TÂM
     (của hồn Thu cũ)

Nắng đã nghiêng trời, gió đã lay
Sương thu xua lạnh đến nơi này
Em ơi! Phương đó nhìn thu úa
Có nhớ người xa trong phút giây?
 
Ta biết tình ta đã muộn màng
Như người để lỡ chuyến đò ngang
Để tình thu cũ, phai màu nắng
Mơ ước rơi theo những lá vàng
 
Ta thấy em về giữa giấc mơ
Vai nghiêng, tóc xỏa, nụ hôn chờ
Dịu dàng thu rớt bên thềm mộng
Chỉ thế thôi... làm ta ngẩn ngơ
 
Ta biết rằng - em chẳng hiểu đâu
Ngàn trang thơ nhuộm tím thu sầu
Khung trời viễn tưởng mênh mông quá
Nên cánh chim chiều khuất bóng mau
 
Phương đó - em đi, về dáng thu
Mây giăng, nắng nhạt, lối sương mù
Chăn đơn, gối lẻ, từng đêm vắng
Chạnh nghĩ... lòng ta nghe nhói đau
 
Xin cho ta được sống âm thầm
Mơ bóng hình em theo tháng năm
Mơ cuộc tương phùng trông khắc khoải
Trao người tha thiết tiếng thu tâm


              Dương Quân



Monday, October 17, 2022

HOÀI CỔ - THƠ DƯƠNG QUÂN



HOÀI CỔ
   (Thơ Viễn tưởng)
Hoài Cổ
     




HOÀI CỔ
   (Thơ Viễn tưởng)



Tho Co
     



Ta mê công chúa tiền triều  
Thuở trăng chưa khuyết, thuở chiều chưa phai  
      Phụ hoàng còn ngự trên ngai  
Bá quan kim mão, gấm hài muôn tâu.  


      Thuở tam cung có rồng chầu  
Thuở em nằm ngủ quân hầu hai bên  
      Thuở ta quét lá sân thềm  
Học trò lượm chữ ngoài hiên ông đồ.  


      Thuở trời xoay chuyển thiên cơ  
Ta lên núi thẳm đánh cờ tu tiên  
      Lệnh ban, em đã xuống thuyền  
Quân hầu hộ giá vượt biên hải hành.  


      Xứ người em vẫn trâm anh  
Non xa ta vẫn nhớ cành quỳnh dao  
      Ngắm trăng ta vạch tinh cầu  
Tìm em theo dấu Mỵ Châu dặm ngàn  


      Trần ai cách trở quan san  
Hai miền sương phủ, trăng tàn, tuyết tiêu  


      Bởi mê công chúa tiền triều  
Tình ta thơ chép qua nhiều kỷ nguyên  
      Giờ không còn thích tu tiên  
Chỉ mơ công chúa mắt huyền, môi son  


               Dương Quân  



Monday, October 10, 2022

THƠ VIẾT TRONG MƯA - THƠ DƯƠNG QUÂN

Thơ Dương Quân


           THƠ VIẾT TRONG MƯA
 
 
      Trời làm mưa gió sụt sùi
Nhớ em mấy bữa ngủ vùi trong chăn
 
      Mưa buồn từng giọt miên man
Vẳng như tiếng gọi tiền căn vọng về
      Hỏi lòng đang tỉnh hay mê?
Sao nghe đau nhức bốn bề không gian
 
      Lối nào lên được thiên đàng
Mà chân rối mãi muôn ngàn tơ vương
      Trầm luân hết cõi vô thường
Rã rời tim óc, bi thương xác phàm
 
      Bao giờ huệ nhãn, huệ tâm
Hẹn nhau về chốn cao thâm cõi Thiền
      Xét mình nghiệp chướng còn nguyên
Câu kinh nào giải nhân duyên luân hồi
 
      Mưa chan tội, phúc đầy vơi
Giọt vào tiềm thức, giọt rơi vũng sầu
      Giọt nào rửa sạch cơn đau
Giọt nào hóa đá ngàn sau vĩnh hằng?
 
      Cuộn tròn nỗi nhớ trong chăn
Gởi em thơ viết mấy hàng trong mưa
      Ví dầu mưa tạnh hay chưa
Cội tình cũng đã xác xơ nhánh buồn.
 
 
DƯƠNG QUÂN