TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Sunday, February 28, 2021

TÂM TÌNH VỚI NGƯỜI BẠN TRẺ - THƠ TRẦN TRUNG BÌNH

TÂM TÌNH VỚI NGƯỜI BẠN TRẺ

MotMeTramCon

Này bạn trẻ,
Bạn thường hỏi: Vì sao ta chán nản
Không yêu đời như thuở tuổi đôi mươi
Chữ Hiếu - Trung, cùng với Đạo làm người
Đã thực hiện được gì, câu hoài bão

Bạn vẫn hỏi: Vì sao ta áo não
Làm thơ buồn, yếm thế chuyện đâu đâu...
Nắng sương mai, chiều mây xám rầu rầu
Đêm khuya vắng nặng nề câu tình tự

Bạn trẻ ơi,
Cõi trần gian, kiếp làm người cô lữ
Lúc chào đời, tay trắng, khóc tu - oa
Tắt hơi rồi, còn lại nắm tro ma
Đường danh lợi, xóa nhòa gương kim cổ

Ai cũng biết, đời vốn là bể khổ
Cuộc trầm luân, vấn nạn mãi đeo mang
Cảnh bon chen, vùi dập tấm thân tàn
Kẻ thành bại, trò hề, đều vô nghĩa

Ta chán lắm, đã ê chề thấm thía
Canh bạc đời, ta cháy túi, ngừng chơi
Hỏi tri âm? Tìm ai nữa trên đời
Mấy ai được chân tình trong đối xử?

Ta đã học thuộc lòng bao sách sử
Ta đã nghe lời dạy của thánh hiền
Không lời nào, khuyên gây cảnh đảo điên
Không chuốc oán, gieo thù, không chém giết

Này bạn trẻ,
Cho ta xin gởi lời thân thiết
Nhắn với đời, tâm huyết buổi sau cùng
Để mai này, kề cận phút lâm chung
Ta khép lại cả đời buồn, thất vọng

Chí nam nhi, ta đã từng cháy bỏng
Tuổi thanh xuân, mộng lấp biển vá trời
Nợ tang bồng, ta gánh nặng hai vai
Mang lý tưởng làm dân giàu, nước mạnh

Giữa hành trình, nợ tang bồng gãy gánh
Khỉ trên rừng tràn xuống phố, nghênh ngang
Giày xéo quê hương, cướp bóc hung tàn
Ta thất thế, đành vào tù, ôm hận

Nay lưu vong, ta âm thầm, ẩn nhẫn
Tháng ngày qua, nhật nguyệt vẫn xoay vòng
Ta mất đi lần lượt, những người thân
Vào cõi ảo, về hư vô vĩnh viễn

Còn gì đâu?
Ta chẳng còn gì lưu luyến
Xác thân ta, như hạt bụi bên đường
Cuộc đời ta, đầy dẫy những tai ương
Ta chán lắm, những trò đời bỉ ổi

Này bạn trẻ,
Cho ta xin gởi lời trăn trối
Những ai còn nhiệt huyết, đủ tim gan
Dốc tài năng ra diệt lũ bạo tàn
Đem hạnh phúc cho giống nòi, dân tộc

Ta giã từ,
Lời cuối cùng xin chúc
Nước nhà Nam sớm được thấy quang vinh
Già trẻ an vui, làng mạc thanh bình
Hưởng ánh sáng văn minh cùng nhân loại

Đã bao năm, muôn dân đều khắc khoải
Giặc tràn lan, bọn thái thú lặng câm
Xẻ giang san, đem bán rẻ từng phần
Tròng Bắc thuộc ngàn năm xưa tái diễn

Này bạn trẻ,
Hãy cầm lên cung kiếm
Dân mình đang chờ đợi kẻ Hiếu - Trung
Lớp cháu con của nòi giống Tiên Rồng
Từng vang tiếng những Anh Hùng Hào Kiệt.
    
Trần Trung Bình
1.18



Saturday, February 20, 2021

XUÂN HY VỌNG - THƠ DƯƠNG QUÂN



Image result for XUÂN MAI ĐÀO NỞ


XUÂN HY VỌNG



Mỗi Xuân sang, cho ta nhiều hy vọng
Em yêu ơi ! Vạn vật lại hồi sinh
Mùa Đông qua, ủ ê niềm tâm sự
Mong đất trời le lói ánh bình minh

Đã từ lâu, ta nuôi bao ước vọng
Mong quê hương, mong đất nước thanh bình
Mong làng xóm yên vui, chan chứa ân tình
Cho chữ nghĩa thăng hoa, người người hạnh phúc

Xuân đến rồi Xuân đi, ta vẫn còn ray rức
Hình như ta đang thất vọng não nề
Chưa đạt được những gì ta mong ước
Giấc mơ đời, lại héo úa lê thê

Dù mệt mỏi, nhưng ta cố tin và kỳ vọng
Một ngày kia, vận hội đến quang minh
Thế giới an vui, đời sống yên lành
Người đến với người, vòng tay thân ái

Nếu bằng không, chẳng bao giờ thấy lại
Sự đời này chỉ ảo vọng mà thôi
Em yêu ơi ! Ta xin chúc mọi người
Vẫn mãi mãi kiên trì niềm khát vọng.


             Dương Quân



Saturday, February 13, 2021

XUÂN NÀY EM CÓ VỀ KHÔNG - THƠ DƯƠNG QUÂN




XUÂN NÀY EM CÓ VỀ KHÔNG 
(Để nhớ NHN)



Xuân này em có về không?
Thu tàn năm ngoái, mùa đông qua rồi
Trăm thương, ngàn tiếc đầy vơi
Đêm đêm trằn trọc nhớ người viễn du

Vô biên, vô lượng mịt mù
Vô thanh, vô sắc, vô ưu...vô cùng
Mênh mông vũ trụ trùng trùng
Vô ngôn, vô lượng, viễn vông cõi ngoài

Đời người, xuân bất tái lai
Xuân qua, như suối, sông dài chảy xuôi
Em từ một tối mòn hơi
Nhịp tim ngừng nghỉ, mộng đời vãng sinh

Em từ nhẹ gót phiêu linh
Đèn khuya leo lét, gia đình hắt hiu
Then cài, cửa khoá sớm chiều
Gối chăn lạnh lẽo, buồn thiu canh dài

Nhang trầm phảng phất hương bay
Chập chờn, đứt nối, lạc loài cơn mơ
Bên thềm gió thoảng nhẹ đưa
Tưởng chừng em trở giấc khuya thở dài

Vẳng xa, tiếng hạc lưng trời
Đêm thâu hun hút, trăng cài màn sương
Chỉ là hư ảo, vấn vương
Thực hư nhân thế, vô thường, có- không...

Xuân tàn, hè, lại thu, đông
Nhân sinh hữu hạn, quay vòng nắng, mưa
Triền miên nhật nguyệt sau, xưa
Càn khôn chìm nổi, dật dờ phiền, vui

Xuân về! tuyết giá ngậm ngùi
Nhớ em, còn tận phương trời nào...xa
Xuân là Xuân của mọi nhà
Chỉ mình anh vẫn thiết tha đợi người

Một mai, Xuân lại qua rồi
Người đi vẫn biệt ngàn khơi, không về.


Dương Quân
(Mậu Tuất 2018)



Wednesday, February 10, 2021

XUÂN NÀY VẮNG MẸ - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


xuan nay vang me


 

Xuân vắng Mẹ trong nhà lặng lẽ

Trước bàn thờ mắt lệ trào tuôn

Nhìn di ảnh Mẹ thấy u buồn

Xuân lại đến sầu vương ngập hồn

 

Tình Mẫu Tử phân ly quá sớm

Dương trần con sống cảnh mồ côi

Mẹ về nẽo ấy quá xa xôi

Con của Mẹ ngàn đời tiếc nhớ

 

Miền cực lạc an nhàn Mẹ nhé!

Nén trầm hương kính Mẹ, hoa dâng

Tấm lòng con thiện tín ghi ân

Xuân vắng Mẹ nghìn trùng vĩnh cữu

 

Tâm trí con in hình bóng cũ

Mẹ hiền luôn ấp ủ trong tim

Dẫu đời con có những lênh đênh

Con vẫn nguyện ơn trên biển Tuệ

 

Mẹ xa cách cõi trần như thế

Khoảng trống con sao thể lấp đầy

Duyên nghiệp luân hồi mãi trả vay

Ngưỡng cầu Đức Phật Mâu Ni độ

 

Bình yên thanh thản chốn Thiên Đường

Tiên cảnh con mong Mẹ toại nguyện

Bến giác diệu tâm hết lụy phiền

Đuốc thiên Phật chiếu đèn Từ Bi.

 

Hoàng Ánh Nguyệt

(SJ, 2. 2019)