TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Thursday, August 31, 2023

TRẢ CHỮ CHO ĐỜI - THƠ DƯƠNG QUÂN

 

DUONG QUAN 2

           TRẢ CHỮ CHO ĐỜI
 
 
      Ta đi gom chữ cả đời
Được vài ba chữ khóc cười ngẩn ngơ
      Ta về chống gậy làm thơ
Loanh quanh trong cảnh xô bồ thế gian
 
      Nhớ xưa sông núi huy hoàng
Hiếu Trung, hai chữ nạm vàng sử kinh
      Quê hương thêu dệt chữ Tình
Hẹn thề hai kẻ chúng mình chữ Yêu
 
      Gánh hoàng hoa bỗng hắt hiu
Gánh tương tư nặng những chiều lẻ loi
      Đường trần mờ mịt trăng soi
Chữ Quên, chữ Nhớ một thời ngửa nghiêng
 
      Trăm con sông chảy ưu phiền
Xóa nhòa chữ nghĩa hão huyền cuốn trôi
      Thì thôi, trả chữ cho đời
Ta nương gậy trúc cho người bước theo
 
      Cần chi chữ rụng ít nhiều
Cũng như lá mục quạnh hiu chỗ nằm
      Đổi thay thế sự thăng trầm
Chỉ còn hai chữ Tri Âm cuối đường
  
   Dương Quân 


Monday, August 28, 2023

 





Presentation1


NĂM NĂM MẸ BỎ CÕI ĐỜI !
 
Mẹ ơi!
Vu Lan Đại Lễ đến rồi 
Năm năm Mẹ bỏ cõi đời ra đi 
Không Mẹ buồn cảnh biệt ly
Gia đình con cháu khóc vì tiếc thương 
 
Ngày ngày dâng nén tâm hương 
Nguyện cùng chư Phật mười phương độ trì
Những lời vàng ngọc khắc ghi 
Đời không có Mẹ lấy chi đong đầy 
 
Nhìn di ảnh Mẹ còn đây 
Ôi thôi ! giờ Mẹ là mây ngàn trùng
Mẹ ơi ! Sướng tuyết lạnh lùng 
Nơi Mẹ đã đến ? mông lung vời vời 
 
Kiếp người vô nghĩa Mẹ ơi !
Con thui thủi sống mồ côi thật buồn 
Giỗ Mẹ thắp nén trầm hương
Đời con giờ thiếu tình thương Mẹ hiền 
 
Năm năm Mẹ đã quy tiên 
Không còn buồn khổ lụy phiền nghĩa ân 
Chắp tay con nguyện Mẫu Thân 
An lạc Phật Giới cao thâm Cõi Thiền.
 
Hoàng Ánh Nguyệt 
  (SJ. Vu lan 2023)

 



NĂM NĂM MẸ BỎ CÕI ĐỜI - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


Presentation1


NĂM NĂM MẸ BỎ CÕI ĐỜI !
 
Mẹ ơi!
Vu Lan Đại Lễ đến rồi 
Năm năm Mẹ bỏ cõi đời ra đi 
Không Mẹ buồn cảnh biệt ly
Gia đình con cháu khóc vì tiếc thương 
 
Ngày ngày dâng nén tâm hương 
Nguyện cùng chư Phật mười phương độ trì
Những lời vàng ngọc khắc ghi 
Đời không có Mẹ lấy chi đong đầy 
 
Nhìn di ảnh Mẹ còn đây 
Ôi thôi ! giờ Mẹ là mây ngàn trùng
Mẹ ơi ! Sướng tuyết lạnh lùng 
Nơi Mẹ đã đến ? mông lung vời vời 
 
Kiếp người vô nghĩa Mẹ ơi !
Con thui thủi sống mồ côi thật buồn 
Giỗ Mẹ thắp nén trầm hương
Đời con giờ thiếu tình thương Mẹ hiền 
 
Năm năm Mẹ đã quy tiên 
Không còn buồn khổ lụy phiền nghĩa ân 
Chắp tay con nguyện Mẫu Thân 
An lạc Phật Giới cao thâm Cõi Thiền.
 
Hoàng Ánh Nguyệt 
  (SJ. Vu lan 2023)

 



Sunday, August 27, 2023

VU LAN NHỚ MẸ - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


VU LAN NHỚ MẸ 1


VU LAN NHỚ MẸ

 

Trần thế Mẹ nay vắng bóng rồi

Lòng con đau lắm, tủi thân côi

Sớm hôm bên Mẹ đâu còn nữa

Săn sóc chăm lo Mẹ trọn đời

 

Quy tiên Mẹ khuất cõi xa xôi

Cam phận mồ côi uất nghẹn lời

Nghĩ đến tình thâm tim quặng thắt

Quạnh hiu vắng Mẹ dễ chi nguôi

 

Làm sao nắm chặt kiếp luân hồi

Sinh tử, ngàn thu số định rồi

Nợ thế trả xong quy cõi tịnh

Nghẹn ngào thương tiếc... biết sao vơi

 

Gắng gượng, gắng cười nén nhớ nhung

Quỳ bên ảnh Mẹ lệ tuôn dòng

Gạt khô nước mắt vào tâm tịnh

Vô ngã, vô thường ngộ sắc không

 

Hoa trắng cài lên ngực áo con

Vu Lan Mười Tám (2018) Mẹ đâu còn

Tình thương Cha Mẹ xin ghi khắc

Công đức sinh thành "Tựa Thái Sơn"

 

Quỳ lạy Mẹ ngày Lễ Hiếu Tâm

Bao giờ còn dịp tạ thâm ân

Con cài hoa trắng hương trầm tỏa

Mẹ đã xa rời bể thế gian

 

Thổn thức từng đêm ray rức sầu

Tâm tư nặng trĩu suốt canh thâu

Trời cao có ánh sao vừa rụng

Vĩnh biệt Mẹ yêu suối lệ trào

 

Trần gian sạch nợ thảnh thơi rồi

Tiên Cảnh, Bồng Lai Mẹ đến nơi

Con chép bài thơ này khóc Mẹ

Vô cùng thương tiếc Mẹ Hiền ơi!

 

Thắp nén trầm hương xin khấn nguyện

Mẹ về Cực Lạc chốn Thiên Tiên.

 

Hoàng Ánh Nguyệt

(Vu Lan 2018)

Sunday, August 13, 2023

THAO THỨC ĐÊM HÈ - THƠ DƯƠNG QUÂN

 

THƠ DƯƠNG QUÂN


     THAO THỨC ĐÊM HÈ
           (để nhớ NHN)
 
 
      Bà ơi !
      Từ ngày Bà bỏ đi xa
Hè đi. Hè đến... nữa là ba năm
      Một ngàn đêm, đã khóc thầm
Còn đâu giòng lệ chứa chan tuổi này
 
      Nhớ Bà, ngày lẫn đêm dài
Chập chờn giấc ngủ, loay quay thẫn thờ
      Âu sầu, đem gởi vào thơ
Bà ơi ! ai biết bà giờ ở đâu?
 
      Bao la vũ trụ mịt mù
Vô biên cõi ảo, thiên thu vĩnh hằng
      Vô cùng, vô tận... thời gian
Bà về chốn ấy, bình an không? Bà
 
      Nợ đời, Bà đã trả qua
Gian nan, cực khổ, mặn mà, đắng cay...
      Trần gian là chốn đọa đày
Tôi mong cho hết kiếp này thì thôi
 
      Con mình đã trưởng thành rồi
“Mỗi năm đám giỗ: Mẹ ơi! Có về?
      Đêm đêm - bụi trúc sau hè
Có con chim hót, tiếng nghe thật buồn
 
      “Hay là Mẹ hiện linh hồn
Khiến con chim hót, cha con mình chờ
      Một mình Mẹ có bơ vơ?
Cõi tiên, hay cõi nào kia... ngậm ngùi
 
      “Đêm tàn, trăng lặn xa xôi
Con chim vỗ cánh giữa trời đẫm sương
      Mẹ ơi ! Mưa gió lạnh lùng
Nơi nào Mẹ đến ? mênh mông vời vời
 
      “Buồn sao ! vô nghĩa kiếp người
Giờ con là đứa mồ côi dại khờ
      Chỉ cầu gặp Mẹ trong mơ
Nhớ xưa bên Mẹ, tuổi thơ êm đềm”
 
      Bà ơi ! Trời đất biến thiên
Con người bé nhỏ, yếu mềm ra chi
      Đời này tôi đã chán chê
Tôi trông cho sớm được đi theo Bà
 
      Cuộc đời tôi, những xót xa
Khổ buồn, thất bại, phiền hà vận đen
      Nhớ Bà, thao thức đêm đêm
Ủ ê tâm sự, ướt mèm gối chăn
 
      Ba năm... rồi ... Một Ngàn Năm
Thiên thu, vĩnh viễn... biệt tăm sao ? Bà
      Hè xưa: nhớ tuổi học trò
Từ nay, hè đến ngẩn ngơ não nề.
 
 
  Dương Quân
6.19