TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Wednesday, April 29, 2020

NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI BIÊN HOÀ - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT



https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiL2YS427IdCs5Nbk_bibn9qIpoqiWTZXqx0skq8GEYFd1TQr9CGbJ-7gb6nt5W0-12fMEq6Xi3tD0WrCYZDVYuq9M8dO-CINb887Drq6dKl4RmHjsw8Xp7hTdOFe3HF_RgMZXgIn62bko/s1600/NTBH_057_TT_DangXay.jpg

NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI BIÊN HOÀ

(Thành kính Tưởng Niệm Hương Linh 
các Anh Hùng Chiến Sĩ QLVNCH 
đã vì Tổ Quốc Hy Sinh, an nghỉ tại 
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà)


Quê hương nước Việt tôi ơi
Non xanh, nước biếc, biển trời bao la
Một thời chinh chiến đã xa
Nghĩa trang Quân Đội Biên Hoà khắc ghi

Anh hùng chiến sĩ ra đi 
Hiên ngang tiến bước sá gì tuổi xuân
Diệt giặc thù, giúp lương dân
Hy sinh vì nước xả thân cho đời

Chiến tranh, khói lửa đạn rơi
Nồi da xáo thịt, đất trời quê hương
Máu anh đổ - ngập chiến trường
Tự hào diệt giặc biên cương an lành

Một lòng quyết tử đấu tranh
Nắm xương gửi đất, rạng danh Lạc Hồng
Tiếc anh Tổ Quốc ghi công
Tên anh sống mãi bao lòng mến yêu

Những cơn biến động tiêu điều!
Nghĩa trang sương phủ quạnh hiu chỗ nằm
Các anh yên nghĩ âm thầm
Bốn mươi năm lẻ hương trầm nhạt phai.

Đất ôm anh - mảnh thân gầy
Nghẹn ngào ứa lệ, nhớ hoài lòng đau
Nén hương tôi khấn nguyện cầu
Thiên đàng cõi Phật - anh vào thiên thu.


Hoàng Áng Nguyệt



Thursday, April 23, 2020

NỬA HỒN XUÂN LỘC - THƠ NGUYỄN PHÚC SÔNG HƯƠNG



nguoilinh3




NỬA HỒN XUÂN LỘC


Buổi chiều nhận lệnh rời Xuân Lộc
Ta muốn tìm em nói ít lời
Nhưng sợ em buồn, không nói được
Nên đành lặng lẽ mà đi thôi!

Ngại phút rời xa em sẽ khóc
Bao người vợ lính sẽ buồn theo
Yếu đuối tim ta người chiến sĩ
Loạn rừng, tội nghiệp tiếng chim kêu

Rút quân bỏ lại đời ta đó
Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời
Lửa ngút, trái tim ta lửa ngút
Trái tim người lính mới yêu người

Vì bí mật quân, ta đành phụ
Mối tình Long Khánh tội người ơi
Mất thêm Xuân Lộc tay càng ngắn
Núm ruột miền Trung càng xa vời

Sáng mai chắc chắn em buồn lắm
Sẽ trách sao ta lại phụ người
Lòng ta như trái sầu riêng rụng
Trong vườn em đó vỡ làm đôi

Cao nguyên bài học đầy cay đắng
Lớp lớp người rơi, lớp lớp rơi…
Ta chẳng muốn làm người bại trận
Thành người tình phụ đó em ơi

Đêm nay quân rút hồn ta ở
Nhìn nước La Ngà pha máu sôi
Thương chiếc cầu chờ cơn thác lũ
Tràn qua Xuân Lộc cuốn theo người

Ta đi áo nhuộm màu đất đỏ
Cao su vướng tóc mãi thơm mùi
Tội nghiệp nắng vàng chờ áo trận
Khi tàn chinh chiến sẽ đem phơi

Em hỡi, em thương đàn thỏ trắng
Bầy gà mất mẹ sống mồ côi
Em hỡi em thương người lính trận
Người lính đêm nay phụ bạc rồi

Bao năm ta trọn tình đất đỏ
Một phút này thôi hẹn với đời
Sốt rét đêm run, ngày không ngã
Bao lần máu đổ dửng dưng cười

Một phút này thôi, hừ lại ngã
Bỏ thành, bỏ đất nhục nào vơi
Nếu được đưa quân lên Định Quán
Cuối cùng một trận cũng là vui

Sáng mai chân bước qua Bình Giã
Cẩm Mỹ, nhìn lui luống ngậm ngùi!
Lửa cháy, cả lòng ta lửa cháy
Một trời Gia Kiệm nhớ khôn nguôi

Muôn năm em hỡi trời Xuân Lộc
Giữ nửa hồn ta mãi với người
Giữ nửa hồn ta bên chiếc võng
Dưới giàn thiên lý bóng trăng soi…


Đêm nay quân rút sầu riêng rụng
Trong vườn em và trong tim tôi!
Tôi sợ một ngày mai bại trận
Để em côi cút lại trên đời


Nếu phải một ngày mai bại trận
Đêm nay sao ta lại bỏ người!
Em hỡi, dưới hầm ai đang khóc
Thét gào pháo địch mãi không thôi

Xuân Lộc trời ơi Xuân Lộc cháy
Ai gọi tôi về trời Gia Rai!



Nguyễn Phúc Sông Hương



Friday, April 17, 2020

NHỚ KHUNG TRỜI CŨ - THƠ DƯƠNG QUÂN





NHỚ KHUNG TRỜI CŨ
(Nhơn Trạch BH)

Thấm thoát dần qua hết kiếp người
Muôn trùng kỷ niệm đã xa trôi

Cố hương biền biệt trong niềm nhớ
Lữ khách bơ vơ ở góc trời
Nhà cũ đã vào tay chủ lạ
Vườn xưa còn đọng bóng trăng lơi

Bốn mươi năm lẻ, đời dâu bể
Chạnh nghĩ tình quê luống ngậm ngùi.

Dương Quân 
(10.17)







Monday, April 13, 2020

NHỚ QUÊ HƯƠNG - THƠ Hoàng Ánh Nguyệt


4cau Ganh

NHỚ QUÊ HƯƠNG

Quê tôi có sông Đồng Nai đẹp lắm

Nặng nghĩa tình, và đằm thắm thiết tha

Nước sông trong soi bóng dáng quê nhà 
Lòng tôi vẫn đậm đà niềm thương nhớ

Biên Hòa tiếng thiêng liêng quê tôi đó

Đất địa linh sinh sản lắm nhân tài 
Trong ký ức muôn đời tôi nhớ mãi 
Và muôn đời, sao có thể nào quên

Hình đất Mẹ, dòng sông chảy dịu êm

Bỏ lại bao hoài niệm thuở thiếu thời 

Xa phía trời mây trắng lặng lờ trôi 

Giờ đôi nẻo tận ngàn trùng xa cách

Thời gian qua theo dòng đời tản mác

Tháng năm dài ước thăm lại chốn xưa
Lặng nhớ về mùa hoa bưởi đong đưa
Sao quên được chiều tắm mưa xóm nhỏ


Câu ca dao lời Mẹ ru còn đó

Theo dòng trôi vương vấn tái tê lòng

Quê hương ơi! Ôm ấp mỏi mòn trông

Ngày trở lại dâng trào xua nỗi nhớ.

Quê tôi đó đậm nghĩa tình muôn thuở

Tuổi thơ qua bao kỷ niệm úa nhàu

Khói lam chiều ấp ủ sưởi lòng nhau

Về quê cũ, niềm khát khao hội ngộ.


Hoàng Ánh Nguyệt




Monday, April 6, 2020

NHỚ QUÊ XƯA - THƠ DƯƠNG QUÂN



Image result for NHỚ QUÊ HƯƠNG
 
 
NHỚ QUÊ XƯA
 
 
Sống ở xứ người nhớ cô hương
Tâm tư khác khoải mỗi đêm trường
 
Nhớ bao kỷ niệm thời thơ ấu
Nhớ những người thân thuở mến thương
Nhớ cánh cò bay trên ruộng lúa
Nhớ cây trái ngọt phía sau vườn
 
Miền Nam với chuỗi ngày êm ấm
Nay đã chia lìa khắp bốn phương.
 
Dương Quân
2012



Friday, April 3, 2020

NHỮNG NỤ HÔN TRONG CA DAO MIỀN NAM - HOÀNG ÁNH NGUYỆT SƯU TẦM



                   Image result for những nụ hôn đẹp nhất

Hoàng Ánh Nguyệt

       Tôi yêu đất nước tôi, quê hương tôi, tôi yêu sông xanh, núi biếc, yêu gió, yêu trăng, chim muông, hoa lá, tôi yêu cả người nước tôi, hiền hòa dể mến, tôi nhớ lắm vì người nước tôi đã rất khéo léo. Tuy trọng đạo nghĩa Thánh Hiền, cũng như phong tục tập quán, văn chương nghệ thuật…  nhưng với những câu hóm hỉnh, mộc mạc hồn nhiên ở từ ngữ thể hiện dung dị và ngộ nghĩnh “hò, vè, hát ru” … đã làm thành tục ngữ, những bất ngờ thú vị trong ca dao tình yêu Nam bộ, nó trử tình không thể tả nổi. Cái tình tứ, lãng mạn, ôm gọn dân tộc trong lòng,  muôn đời nghìn kiếp không sao quên được những câu ca lời hát của tổ tiên.  

        Tôi ghi lại “Những Nụ Hôn Trong Ca Dao Miền Nam” trong ý thức trân trọng, đánh dấu những ấn tượng hiện ra trong trí về nụ hôn trong ca dao miền Nam. Tính cách của người Nam bộ thể hiện qua ca dao rất phong phú, đa dạng của từng vùng, miền, khác nhau. Dù Nam hay Bắc, đều có những đặc tính chung nhất định của người Việt Nam. Vì vậy bài viết này chỉ xin nêu một số tính cách của con người Nam bộ. Sưu tầm được trong khi lạc bước…

        Hầu hết mọi người từng ít nhất một lần hôn nhau để thực hiện tình cảm và cử chỉ thương yêu, hiện nay đặc biệt phổ biến. Một điều chắc chắn nụ hôn đồng hành cùng nhân loại từ lâu lắm. 

        Ở một phạm vi nào đó người ta vẫn cho rằng, nụ hôn đem lại niềm thích thú, do hai môi chạm nhau, sẽ tạo ra một dòng điện.

        Nụ hôn, gần như món ăn không thể thiếu của những đôi uyên ương. Nhưng hôn như thế nào thì không phải ai cũng biết. Để biểu lộ tình yêu và khơi dậy cảm xúc nơi ngươì mình yêu và sẽ đặt đôi môi mềm mại của mình vào đâu? Đó là những vùng da nhạy cảm, mềm mại…

        Phụ nữ thường thích được tặng quà quý nhất là những nụ hôn ngọt ngào…

        Nụ hôn trong ca dao Miền Nam cũng không kém phần nóng bỏng và rất ư là mùi mẫn, gợi tình.

        Người miền Nam thường dùng chữ Hun thay vì nói Hôn. Sau đây là những kiểu hun trong ca dao miền Nam:

        Khi chưa yêu, các chàng trai làng mới liếc nhìn ai thấp thoáng qua rặng trâm bầu tà áo bà ba phất phới, chàng đứng trên cầu Ô Rô mà lòng đã thấy sụt sôi, bừng bừng lửa yêu rồi, nên chàng bạo dạn có những lời tỏ tình khá táo bạo sỗ sàng, nhưng hình ảnh thì lại hết sức ngộ nghĩnh, dí dỏm:

Bớ cô má lúm đồng tiền

Cho hun một chút đỡ ghiền khi xa

        Chẳng lẽ các cô gái nghe vậy đưa má cho “cha căng chú kiết” nào hun sao? Nhưng anh ta không sờn lòng nản chí mà nhỏ nhẹ kỳ kèo, lời nói nghe khó tin. Nhưng hề gì, cốt cho nàng thấu hiểu lòng một anh chàng si tình nên “liều mạng”:

Đôi mình mới gặp ngày nay

Cho hun một chút, em Hai đừng phiền.

        Hay không bằng hên, bằng lì, ở đời có may có rủi, ăn nhau ở nước bền, chàng nghĩ, sông có khúc, người có lúc, chàng cứ nài nỉ riết, cứ kỳ kèo riết cũng có ngày nàng xiêu lòng, bật cười nàng đáp:

Muốn hun thì hun cho liền

Đừng làm thổ lộ xóm giềng cười em.

        Được nước chàng tiến tới liền không do dự, miễn sao nàng hiểu chàng phải ngọa ngôn để được nàng ưng thuận:

Tui hun mình dẫu có la làng

Thì tui ra xóm hai đàng chịu phạt chung

Tui hun mình dẫu có làm hung

Nhơn cùng tất biến, tui chun xuống sàn.

        Anh chàng này lợi dụng hun bạo quá. Nhưng nhờ cái tài lẻo mép, nên các nàng chỉ nhắm mắt thưởng thức mà đâu nỡ la. Cho nên có cô nàng cũng xoa dịu, xuống nước nhỏ, vì chưng trong lòng cũng toại ý, thấy thích thích:

Phải chi em được ở chung

Thì đâu đến nỗi anh hun gối mòn.

        Nghe nàng nói vậy anh chàng quá xúc động:

Thấy em gò má hồng hồng

Phải chi em đừng mắc cỡ, anh bồng anh hun.

        Bỗng trong lòng chàng nghe rạo rực, trong tâm trạng rất vui, tràn đầy niềm tin nên sấn tới:

Trứng vịt đổ lộn trứng gà

Thấy em nhỏ thó anh đà muốn hun.

        Anh thương nàng nhỏ thó, anh không ưng trứng vịt bự, mà ưng nhỏ nhỏ như trứng gà. Nghe anh nói vậy nàng hình như cảm thông, mặc dầu không thốt ra lời nhưng cũng thấy trong tim cảm giác rung động, chẳng những không mắc cỡ mà còn thách;

Hun trước một miếng mà chơi

Mâm trầu hủ rượu kết đôi vợ chồng.

        Trong thời gian đợi chờ thì chàng lại thấy trong lòng ngan ngát một sự say sưa thèm muốn khác hẳn nên chàng phải tranh thủ hun một miếng:

Hun em anh hít lấy hơi

Lỡ khi phòng vắng còn mùi của em.

        Khi chưa thành vợ thành chồng thì thèm hun cho đỡ ghiền, còn muốn để dành hơi…

        Đến khi cá đã cắn câu… trong lúc đang làm lễ vu qui, và  đứng trước bàn thờ, hai người đang quì lại song thân, tạ ơn công sinh thành. Anh cảm động, khều nàng thỏ thẻ:

Trâm vàng giắt chặt tua rung

Em ơi day mặt lại anh hun cho đỡ lòng.

        Còn không bao lâu nữa đã đến chốn phòng loan, động phòng hoa chúc, hơn nữa đang lúc làm lễ từ đường, làm gì mà gấp vậy, nàng nhỏ nhẹ khất nợ:

Xung quanh cô bác giáp vòng

Anh muốn hun về chốn loan phòng sẽ hun.

        Lời khất của nàng làm chàng hết chịu nỗi: 

Dao vàng tra cán gỗ mun

Thương em bất tử muốn hun bây giờ!

        Quay sang nàng bất kể bà con cô bác hai họ… chàng hun lia lịa. Cho thấy rằng người xưa cũng yêu nhau tình tứ và lãng mạn lắm…

        Một nụ hôn như hàng nghìn đời nay đã có, quen thuộc và cũ rích. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn đang hưởng một nụ hôn nhàm chán. Đôi khi cổ điển nhưng rất lãng mạn.

        Một chàng trai có nụ hôn môi nồng nàn, quyến rũ dễ khiến cô gái say mê.

        Bao đời nay, những người yêu nhau vẫn hôn môi, khác biệt là ở chỗ bạn có biết “thưởng thức” đôi môi bạn tình hay không? Nụ hôn nhẹ nhàng hôn phớt lên má, hay nụ hôn dữ dội “kiểu Pháp” đều đem lại những đam mê bất tận. 

        Có người cho rằng nước Nga là nơi đầu tiên đưa nụ hôn vào nghi thức đám cưới, như một cách cam kết lời hứa bên nhau trọn đời.

        Người La Mã hôn thay lời chào. Hoàng đế La Mã cho phép người dân tỏ lòng sùng kính bằng cách hôn lên người của ông từ chân tới má.

        Thế kỷ 16 ở nước Anh, nụ hôn bắt nguồn từ trái táo. Một trái táo được bổ ra thành nhiều miếng nhỏ và thiếu nữ sẽ đem những miếng táo đó ra hội chợ đi lòng vòng đến khi phát hiện ra một chàng trai đáng được cô hôn. Cô gái sẽ mời chàng trái táo, mỗi lần chàng ăn hết một miếng táo là họ trao nhau một nụ hôn, khi ăn hết cả quả táo, chàng trai lại chờ đợi một thiếu nữ khác đến để tiếp tục trò chơi.

        Nụ hôn xóa nhòa tội lỗi và tha thứ mọi lỗi lầm, cũng như bản chất của nụ hôn là một thủ thuật đáng yêu, để chấm dứt cuộc nói chuyện khi từ ngữ trở nên thừa thài.

        Những người bạn, dành cho nhau nụ hôn trên má. Những người yêu nhau dành cho nhau nụ hôn trên môi. Những nụ hôn cho đi là cả những cảm xúc theo đó đến người nhận…

        Cuối cùng dù bạn hôn và được hôn ở đâu thì chân thành và nồng nàn vẫn là yếu tố quan trọng nhất. Chính tình yêu của bạn sẽ giúp cho nụ hôn của bạn trở nên tuyệt vời hơn bao giờ hết.


Hoàng Ánh Nguyệt

(Sưu tầm)