TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Sunday, November 27, 2022

CHIỀU MƯA - THƠ DƯƠNG QUÂN


             CHIỀU MƯA
       (Gởi người bên kia)
 
      Chiều giăng mây xám lưng trời
Giọt mưa rả rích cho đời buồn tênh
     Vi vu gió hú đầu cành
Hỏi người bên ấy tâm tình có vui?
 
     Ở đây mưa rất ngậm ngùi
Vắng tanh chẳng thấy bóng người thoáng qua
     Giọt mưa lạnh buốt hiên nhà
Vần thơ cũng đẫm xót xa ngôn từ.
 
     Nhớ về lời dạy cổ thư
Anh hùng nào cũng lụy bờ mỹ nhân
     Quẩn quanh trong chốn hồng trần
Đời sa cơ đã bao lần ướt mưa.
 
     Hỏi rằng: Cội phúc nghìn xưa
Vụng tu nên phải đổ thừa căn nguyên?
 
     Cầu mong người được bình yên
Gió mưa xin để dành riêng phương này
     Thế gian là biển đọa đày
Tình yêu là mộng chất đầy trang thơ.
 
     Biết ai hứa hẹn mà chờ
Như mưa chiều - vẫn mịt mờ không gian
     Hạt mưa gội những phai tàn
Héo hon tình sử, ngổn ngang cõi buồn.
 
     Nhạt nhòa lịm tắt hoàng hôn
Hỏi người có lạnh những cơn mưa chiều?
 
Dương Quân



Monday, November 21, 2022

SAISON DES SEMAILLES. LE SOIR - VICTOR HUGO


Saison des semailles. Le soir

C'est le moment crépusculaire. 
J'admire, assis sous un portail, 
Ce reste de jour dont s'éclaire 
La dernière heure du travail.

Dans les terres, de nuit baignées, 
Je contemple, ému, les haillons 
D'un vieillard qui jette à poignées 
La moisson future aux sillons.

Sa haute silhouette noire 
Domine les profonds labours. 
On sent à quel point il doit croire 
A la fuite utile des jours.

Il marche dans la plaine immense, 
Va, vient, lance la graine au loin, 
Rouvre sa main, et recommence, 
Et je médite, obscur témoin,

Pendant que, déployant ses voiles, 
L'ombre, où se mêle une rumeur, 
Semble élargir jusqu'aux étoiles 
Le geste auguste du semeur.

Victor HUGO
1802 - 1885





Friday, November 11, 2022

LỤC BÁT CHO EM - THƠ DƯƠNG QUÂN

Thơ Dương Quân 3

      LỤC BÁT CHO EM
 
      Bâng Khuâng
 
      Em về đứng cạnh hoa đào
Màu hoa nhạt thắm hơn màu má em
    Nắng xuân như bỗng hồng thêm
Tình xuân ai lắng tiếng tim bồi hồi.
 
 
      Rộn Ràng
 
      Giai nhân in bóng ven hồ
Nắng nghiêng rớt xuống vần thơ dịu dàng
      Gió chiều tĩnh lặng miên man
Nghe như tình nở rộn ràng đâu đây?
 
 
      Ngậm Ngùi
 
      Đường vào kỷ niệm quanh co
Đến đây một chuyến hẹn hò cuộc vui
      Khi em quay gót đi rồi
Cỏ cây cũng sẽ ngậm ngùi nhớ nhung.
 
 
               Dương Quân