TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Monday, October 30, 2023

TÂM SỰ CÙNG THU - THƠ DƯƠNG QUÂN

 

TÂM SỰ CÙNG THU

TÂM SỰ CÙNG THU

  

Đã thấy Thu về đứng trước sân

Xôn xao chậu cúc vẫy tay mừng

Chập chờn tia nắng treo cành úa

Chiếc lá buông mình nuối tiếc xuân

 

Ai rước Thu về? Thu của ai?

Lang thang khắp trời rộng, sông dài

Mây nghiêng xõa tóc phơi đầu núi

Len lỏi trần gian cánh gió lay

 

Thu đẹp mà sao bóng hắt hiu

Gom chi nhiều lá, vác mang theo

Thu đi xả rác đầy thôn xóm

Chẳng lấp được buồn nhân thế đâu!

 

Mỗi lần Thu đến, lại Thu đi

Chẳng có gì vui, chẳng ích gì

Toàn những chuyện đời dang dở cũ

Thu vờ không hiểu nghĩa phân ly

 

Ta muốn thương yêu, chẳng thích buồn

Thu sầu gợi lại những tai ương

Niềm vui đã mất đêm hè muộn

Khi cánh phượng tàn, ve tắm sương

 

Thu khoác cho ta áo lạnh lùng

Heo may về dẫn lối mùa đông

Ai xui trăng rớt, trôi giòng suối

Để suối thì thầm, chuyện viễn vông

 

Ta hỏi Thu nghe: chuyện thế tình

Biết gì trong, đục cõi nhân sinh?

Kiếp người ngắn ngủi, sao buồn khổ?

Mong một tri âm, cũng khó tìm?

 

Dương Quân

10.18




Sunday, October 22, 2023

TRĂNG THU VIỄN XỨ -THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT

 TRĂNG THU VIỄN XỨ

 

trang-vien-xu


Trăng thu trăng viễn xứ kìa 

Một mình ngắm ánh trăng khuya… một mình 

Trăng vàng tỏa sáng lung linh 

Bỗng nghe thu nhạc khúc tình duyên thơ



Bao ký ức khó phai mờ 

Khắc vào tâm khảm đến ngơ ngác hồn…

Từng giọt nhớ khẽ khàng tuôn

Trăng thu viễn xứ vạn nguồn thi ca



Những buồn vui cũng phôi pha 

Một ngày rồi lại ngày qua dặm dài 

Từ đêm thu ngắm mây bay 

Duyên ràng nợ buộc kiếp này long đong 



Dẫu thiên thu vẫn nhớ mong 

Đôi bờ cách biệt mà lòng ngẩn ngơ 

Đêm ru nửa giấc mộng hờ 

Ngậm ngùi khắc chút tình thơ vận vào 



Bao nhiêu ý gởi lời trao

Vành trăng viễn xứ nghẹn ngào thương ơi…

Ước gì quay ngược vòng đời 

Núi mòn sông cạn chung đôi chẳng rời.



Hoàng Ánh Nguyệt 



Thursday, October 19, 2023

CÕI HỒNG TRẦN - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT

                                                           CÕI HỒNG TRẦN


Untitled

Nhân sinh trong cõi hồng trần

Chợt vô thường đến cam phần viễn ly

Luân hồi vốn đến hạn kỳ

Trở về cát bụi còn gì nữa đâu

Bao nhiêu phiền não ưu sầu

Tâm “không” vạn sự buồn đau chẳng màng

Bể đời như áng mây tan

Phù du cõi tạm, rõ ràng hư không

Đều từ phàm tục xác trần

Vọng tình, tự ngã, gieo nhân muộn phiền

Giây nào oan nghiệt dầy thêm

Ôm bon chen mãi truân chuyên cả đời

Ở, đi, chỉ một lần thôi

Những gì vay mượn rong chơi kiếp người

Cũng xin trả lại cho đời

Trần gian nhẹ bước thảnh thơi giả từ.

Hoàng Ánh Nguyệt

08/14



Friday, October 6, 2023

TRĂNG VIỄN XỨ - THƠ DƯƠNG QUÂN





 TRĂNG VIỄN XỨ


Từ trăng viễn xứ bên trời 

Bâng khuâng lại nhớ bóng người rưng rưng 

Trăng gầy, trăng khuyết bao lần

Nắng mưa nhân thế bội phần suy vong.


Lời thơ nghẹn tiếng non sông 

Sử kinh ngẫm thẹn tất lòng dở dang 

Phế hưng bao cảnh điêu tàn 

Tâm tình nhiều nỗi ngổn ngang êm chề.


Chập chùng chưa dứt cơn mê

Đã quên lại nhớ câu thề ru xưa

Nguyệt ơi! Đâu phải tình cờ

Hồng hoang thuở trước bây giờ hiển nhiên 


Cổ thư đã chép tiền duyên 

Cõi trần ai lắm lụy phiền khổ đau

Soi gương thấy bạc mái đầu 

Vành trăng viễn xứ gối sầu lạnh tanh.


Trăng treo ảo ảnh biên đình 

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người.


DƯƠNG QUÂN