TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Saturday, September 3, 2016

NÓI VỚI NHÀ THƠ DƯƠNG QUÂN - NHƯ THƯƠNG

Nói Với Nhà Thơ Dương Quân

            Trước hết, Như Thương rất cảm ơn anh Dương Quân đã nhớ đến NT và gởi tặng tập thơ giá trị và trang nhã ĐIỂM HẸN SAU CÙNG cùng với DVD được mang cùng tên với tập thơ. Nhận tập thơ như thể nhận những Đóa Hồng – hương thơm của thơ và của tấm lòng người gởi dịu dàng quá.

            Từng vần thơ được anh nâng niu qua từng trang giấy, khi NT bắt gặp những ý, chữ, câu được chắt chiu, gạn lọc đãi vàng của anh, NT quả thật cảm thấy rất hạnh phúc... bởi vì có ai vun đất, bón phân, trồng hoa, chăm sóc - rồi đợi đến khi hoa nở lại mời mình đến ngắm hoa không? Phải có Duyên với thơ mới đọc được thơ. Đọc được một câu thơ tâm đắc cũng giống như người được Duyên .... nhà thơ đã phải đi qua hết những công đoạn vun quén như thế để mình có được giây phút thưởng ngoạn vậy....

            Cũng có lúc NT thấy dường như tác giả và độc giả như là cùng hẹn nhau nâng ly rượu nồng, nâng chén trà thơm.... Anh làm thơ và NT đọc thơ anh. Rượu anh ấp ủ từ ngàn xưa, trà anh pha sẵn, hương ngào ngạt ... mời NT đến – NT đã lật từng trang thơ của anh với cảm giác như vậy, anh Dương Quân à . 

 Mời bạn,
Cùng ta ngồi xuống chiếu
(Gặp Bạn Tâm Tình, Trang thơ 17)

           Thế đấy, nhà thơ Dương Quân đã mời chúng ta ngồi xuống Chiếu Thơ, Chiếu Rượu của anh. Hân hạnh nào bằng. Để xem ... có gì trên Chiếu Thơ của anh ....     Có một chừ TÌNH ! 

            Tình Gia Đình

            Chưa có ai yêu vợ bằng anh Dương Quân! NT đã nghĩ như vậy khi đọc bài thơ “Đêm Giao Thừa Trong Trại Cải Tạo Quảng Ninh”. Anh nghĩ đến người bạn trăm năm của anh trong một ý nghĩ thật là xót xa..  

Và suốt canh khuya ngắm ảnh chồng
Thấy đời như cả một mùa đông
Nhà ai pháo nổ – xuân không đến
Hiu hắt ngồi khêu bếp lửa hồng

(Đêm Giao Thừa Trong Trại Cải Tạo Quảng Ninh, Trang thơ 31) 

            Cũng chưa có ai nén đau khổ nhiều bằng anh Dương Quân qua những lời bộc bạch: Mãi mãi thương yêu nhớ tiếc con gái đầu lòng ngoan hiền, mềm mỏng, hiếu thảo: Dương thị An Xuyên.

            Lại còn một nỗi đoạn trường khác trong bài thơ Thư cuối cùng. Nhà thơ Dương Quân đã viết: 

Quê người em vẫn thương về Chị
Dành dụm gởi tiền cho chị tiêu
Chị lại goá chồng – buồn héo hắt
Bàn thờ, bóng Chị đổ xiêu xiêu

(Thư cuối cùng , Trang thơ 47) 

            Sao mà lời thơ anh ray rứt đến nhường ấy, chỉ gởi chút lòng đến người Chị kính yêu (một chữ Chị mà anh đã viết hoa một cách trân quý ) mà tiếng thơ của anh đã đong đầy nước mắt như vậy hả anh Dương Quân ? Để rồi dường như anh lại tự trách mình dẫu nghe như lời hờn dỗi Chị, nhưng không, quả thật đó là lời tự trách mình ... 

Chị ơi ! Em hứa về thăm Chị
Sao chẳng chờ em lỡ bước đường?

(Thư cuối cùng , Trang thơ 48) 

            Tình Yêu

            Làm sao mà một người như anh lại không làm thơ tình cho được nhỉ ?! Bởi vì anh nhạy cảm quá ...Xin mời đọc những vần thơ của anh sau đây ... rồi thử nghĩ lại xem anh ngập ngừng hay Người Tình (?) của anh ngập ngừng : 

Bước hẹn hò em ngập ngừng góc phố
Hoa hoàng lan thơm ngát nẻo em về
(Em Bên Ấy, Trang thơ 51) 

            Chỉ một góc phố, bước ngập ngừng và hương thơm hoàng lan cũng đã làm nên cuộc tình để ... thơm ngát nẻo em về ... Tình chưa? Không biết dòng đời đã run rủi thế nào, để rồi anh lại “ quỳ xuống đoá tình Em” và nói: 

Em ngây thơ, tin lời anh ích kỷ
Để lỡ làng nhuộm tím cả xuân xanh
…………..
Xin cho anh tạ lỗi buổi quay về

(Em Bên Ấy, Trang thơ 51) 

            Nhuộm tím cả xuân xanh của người ta, thế thì lời Tạ Lỗi có đủ để Tạ Lỗi chưa nhỉ? Có ai can đảm như nhà thơ Dương Quân khi yêu trong trường hợp như thế này chưa ? NT chắc là không làm được như anh đâu anh Dương Quân ơi ...May mà anh còn nhớ bậu đến chừng ấy mà anh còn dám nói bậu ưng đi ....đứt ruột thì thôi... 

Có ai thương bậu, ngỏ lời
Bậu ưng đi ! – kẻo cuộc đời tàn phai
Chừng nào mây trắng còn bay
Qua còn nhớ bậu những ngày xa xưa

(Nhắn Lại Người Thương, Trang thơ 54) 

            Thêm nữa, chữ Tình trong nhà thơ Dương Quân lại được anh diễn đạt bằng ... ngôn ngữ không lời - Cười Nụ : 

Cắm sào, che nón, em cười nụ
Lòng ngỡ rằng em nói vạn lời

(Hương Tình Cà Mau, Trang thơ 64) 

            Nếu phải bình thơ Tình của nhà thơ Dương Quân, thú thật là NT sẽ chịu thua hai cụm từ ngữ trong hai câu thơ trên : Em cười nụ – Nói vạn lời. Cái hình ảnh Em Cười Nụ hẳn đã êm đềm trong tim anh biết mấy ... Cái âm thanh Nói Vạn Lời chắc đã trở thành thiên thu trong ký ức của anh. Có lẽ anh tỏ tình tài lắm ... để Em Cười Nụ trao duyên thầm? Đây, nhà thơ Dương Quân tỏ tình (trong một cuộc tình khác, dường như vậy...) 

Mỗi bận trở về thăm xóm cũ
Ra vườn gom hái lá trầu vàng
Trầu cau chung gánh – chung duyên nợ
Đủ nghĩa cho tình ta chứa chan

(Gánh Trầu Mỹ Hội, Trang thơ 112) 

            Tình Bạn

            Có những điều vĩnh viễn trong cuộc đời mà chúng ta không thể níu kéo lại được – một lần ra đi của những người bạn như trong thơ anh. Thôi đành để nén hương nói hộ lòng anh vậy. Quặn lòng khi đọc những câu thơ ... 

Ô hay! Bạn mới hôm nào
Đã về thiên cổ, đã vào hư vô
Nhân gian kiếp sống mịt mờ
Nén hương ta thắp, giữa bờ Tử, Sinh

(Tưởng Nhớ Bạn Hiền, Trang thơ 57) 

            Lại nghe những uẩn khúc của anh trong những vần thơ dưới đây ...Hỡi những người bạn của anh, những người đã từng một thời làm thân chiến mã – đã từng một thuở là tráng sĩ qua sông – sao không khỏi chùng lòng vì kiếp bèo mây ... 

Tiếng gầm uất nghẹn hồn sông núi
Chiến mã chùng cương, gặm thiết hài
Tráng sĩ qua sông – giờ vượt biển
Xứ người trôi nổi kiếp bèo mây

(Thư Thăm Bạn, Trang thơ 107) 

            Vẫn còn đọng lại chút men nồng của rượu thơ, chút hương hoa của tình, chút hương trà của tình bằng hữu trong hương thơ của anh ...Hương thơ sao cứ nghẹn ngào mãi với những ly tan, rưng rức hoài với những điều chưa nói hết, quẩn quanh trong những rộn ràng, san sẻ, ngậm ngùi của những thân tình.....

            Không chỉ là “ Ghép vần thơ nhạt, giải sầu chơi ! (Trang thơ 20) đâu anh Dương Quân à .... Để khi bước chân rời Chiếu Thơ, dường như NT say... “ Không rượu mà sao chếnh choáng say ? (Trang thơ 34).

            Say những nét ngọt ngào, đằm thắm, băn khoăn, quay quắt trong thơ anh ... Để NT sẽ nhớ lời anh dặn dò thế này: 

Đợi người cho đến ngàn năm nữa
Điểm hẹn sau cùng: Đỉnh tuyết vân
(Điểm Hẹn Sau Cùng, Trang thơ 53) 

            Vâng, Như Thương bắt đầu làm một bài toán kể từ hôm nay cho đến Ngàn Năm Sau ...ít nhất đến lúc ấy, NT sẽ được hơn 1000 tuổi đời.... đủ thời gian để đọc thêm vài tập thơ của anh nữa và để gặp lại anh trên Đỉnh Tuyết Vân. Vậy nhé nhà thơ Dương Quân ...

            Xếp lại tập thơ ĐIỂM HẸN SAU CÙNG của nhà thơ Dương Quân, dường như còn bài thơ Ly Bôi thoảng trong lòng Như Thương vì… anh đã giải bày hết một quãng đường đời dài thăm thẳm của chuyện xưa, chuyện nay và cả chuyện ngày mai với những câu hỏi (muôn đời có lẽ vẫn là câu hỏi)... nhưng anh vẫn bình thản đi dưới đôi vầng nhật nguyệt:

Ta vẫn đi dưới đôi vầng nhật nguyệt
Mong một ngày ngựa đá vượt qua sông

(Ly Bôi, Trang thơ 118) 

            Tập thơ của anh trong tay Như Thương bây giờ đã ... cũ rồi ...vì lật mãi những trang quá khứ của anh đấy thôi, những trang giấy mới đã phai đi nét tinh khôi và mùi mực mới, nhưng hồn thơ thì đã thăng hoa vào cõi lòng, chỉ còn lại cái xác tập thơ với Như Thương như là một kỷ niệm đã có lần đọc thơ anh.

            Vẫn là Lời Tạ Ơn nhà thơ Dương Quân đã để lại cho đời, cho Như Thương những vần thơ thật đẹp. Tiệc Rượu, Tiệc Thơ trên Chiếu Thơ của anh dẫu đã tàn, nhưng hình như là Nói Vạn Lời vẫn chưa đủ.... nên sẽ đợi tập thơ kế tiếp của anh, vì anh có lời hẹn với Nàng Thơ trong chuyến Viễn Du (Trang Thơ 116) sắp đến mà ... 

Này bạn!
Rót thêm đầy chén nữa 
...(Gặp Bạn Tâm Tình) 

           Cứ thế, Rót thêm đầy chén nữa ... Rót thêm đầy chén nữa ... nhà thơ Dương Quân nhé !

           Như Thương





No comments:

Post a Comment