Tối nay có thể em về
Chiều rơi đã lạnh bốn bề rưng rưng
Nai tơ chắc đã quên rừng
Núi cao cũng khuất mấy tầng mây che
Tối nay có thể em về
Lá hoa lạnh lẽo đầm đìa tuyết sương
Nhạt nhòa lịm ánh tà dương
Ngại em có mỏi dậm trường bước chân
Em về yểu điệu thanh tân
Môi son má phấn vô ngần cao sang
Em thơm nội cỏ hoa ngàn
Long lanh sóng mắt, dịu dàng xiêm y
Em về tâm sự lâm ly
Tóc bay bát ngát hương thề trăm năm
Trải thơ làm nệm em nằm
Giủ mây em đắp, khơi trầm em xông
Ru em giấc ngủ bềnh bồng
Nai tơ quên cả núi rừng hoang vu
Từng đêm hy vọng mong chờ
DƯƠNG QUÂN
No comments:
Post a Comment