TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Friday, September 2, 2016

LÃO NÔ - THƠ DƯƠNG QUÂN





LÃO NÔ THƠ DƯƠNG QUÂN


 

Thơ Vui

LÃO NÔ
(Tự Thán)


Ví dầu tình bậu muốn sang
Bậu lo thân bậu, chẳng màng đến ai

Khi xưa ta sống rất oai hùng
Ngang dọc đời trai chữ Hiếu Trung
Việc nước, việc nhà ta gánh vác
Bậu làm dây Các, bám cây Tùng

Kể từ mất nước, chạy sang đây
Tưởng thoát cùm gông, kiếp đọa đày
Tưởng hết nhọc nhằn "tù cải tạo"
Ai ngờ đời đổi --- bậu ra oai

Lady là First --- xứ văn minh
Bậu vội trèo lên nắm nội tình
"Phu xướng Phụ tuỳ" --- thôi đẹp bỏ
Bậu giờ ăn, nói --- mặt kênh - kênh

Đời đổi ta làm phận lão nô
Bậu làm bà chủ, ở trên cơ
Bậu lên chân lắm, uy quyền lắm
Ta nhịn vì ta thất ván cờ

Ván cờ ta thất --- bậu lên voi
Bậu bảo: Ngày xưa quá thiệt thòi
Chẳng thích âm thầm vai nội tướng
Muốn làm Hoàng Hậu ngự trên ngôi

Bậu nắm tiền nong --- ký account
Nhà, xe ... mình bậu đứng tên vào
Cuối tuần Pay Check ta giao nộp
Thế lực còn ai sánh nữa đâu?

Ngất ngưởng tha hồ bậu shopping
Thời trang, son phấn ... bậu ngon lành
Hột xoàn --- càng lớn càng uy tín
Bơm ... sửa ... căng ...làm bậu đẹp xinh

Đêm về bậu ngủ nệm, giường êm
Ta chiếm sofa, chịu nhịn thèm
Bậu lock cửa phòng, an giấc điệp
Ta nằm thao thức, cứ lim dim

Bậu bảo ta: clean - up cửa nhà
Trong-ngoài - cỏ - rác - bếp - garage
Áo quần giặt giũ - xe đưa, đón ...
Bậu gọi thì: "Vâng, có mặt già!"

***

Ta biết ta là phận lão nô
Hết thời nên phải chịu ôm xô
Để cho bậu khiến -- đời ta rẻ
Chỉ sống cầm hơi, buổi dật dờ

Dương Quân



No comments:

Post a Comment