TÌNH ĐỜI
Ngồi buồn ngẫm lại tình đời
Đôi bờ lận đận phận người ly hương
Vô chung vô thủy khôn lường
Lời yêu mật ngọt vấn vương bóng hình
Cố quên đời kiếp phù sinh
Làm thơ kể chuyện viễn hành đơn thân
Bôn ba khắp nẻo đường trần
Quẩn quanh cũ, mới bước chân sa đà
Những lời hẹn ước thiết tha
Bao nhiêu kỷ niệm đã là dấu xưa
Buồn vui vinh nhục được thua
Tình đời như giấc mộng vừa mông lung
Nào ai có thể hình dung
Đời người ngắn ngủi là cùng thôi sao?
Bóng chiều sức cũng còn đâu
Thời gian không xóa khổ đau vô thường.
Dù bao nhiêu nỗi đoạn trường
Trách trời sao nỡ đôi đường cách xa
Ý thơ vẫn cứ chan hoà
Tình thơ vẫn cứ mặn mà cùng nhau
Lòng nghe se thắt nghẹn ngào
Cho tâm buông thả tan vào hư vô
Thương người dệt những ước mơ
Vòng tay âu yếm mong chờ trăm năm.
Hoàng Ánh Nguyệt
No comments:
Post a Comment