ĐÔI BỜ ĐẠI DƯƠNG
Mình yêu,
Xa cách nghìn trùng
Yêu mình thăm thẳm mịt mùng cách xa
Bên mình mong nhớ bên ta
Ta bên nầy
Nhớ thiết tha bên mình
Yêu mình,
Xưa tóc còn xanh
Ba mươi năm đã, tóc thành trắng phau
Ta chờ mình
Bạc mái đầu
Mình chờ ta
Cả kiếp sầu lưu ly
Mình yêu
Ta vẫn bên nầy
Ta yêu
Mình vẫn tháng ngày bên kia
Hai bên ngăn cách chia lìa
Cách ngăn thương nhớ đi về đêm đêm
Ồ!sao ta chẳng là chim
Để ta vỗ cánh bay tìm cố nhân
Hai ta giờ đã phong trần
Nỗi đau đớn
Vẫn muôn phần bên ta
Dặm dài trời biển bao la
Biển trời dài dặm
Mình – Ta nghẹn ngào
Trời cao
Đất thấp
Trời cao !
Dấu chân chim biết phương nào ta đi
Tìm mình
Theo dấu chim đi
Tìm ta
Mình đếm tháng ngày trôi qua
Hoài mong dài dặm xót xa
Dặm dài hun hút
Quan hà chênh vênh
Đường trần ta bước gập ghềnh
Tìm mình
Ta trả nợ tình cho nhau
Hay là
Đổi lấy thương đau
Một lời trăn trối về sau
Kiếp người
Mình – Ta
Khép lại nụ cười
Ta xin :
Vang vọng tiếp lời hư vô
Dương Quân
1995
No comments:
Post a Comment