GỞI EM
*Tặng Kỳ Linh
Gió mưa mấy độ sầu tê tái
Hoang vắng về đây chiếm ngập hồn
Em chị bao giờ còn trở lại
Sân nhà trống lạnh những hoàng hôn
Thư em vừa đến hôm qua đấy
Ba mẹ mừng vui đọc vội vàng
Nước mắt rơi tràn trên mảnh giấy
Cười trong tiếng khóc, giận sao đang
Em đi đón nắng muôn phương để
Thỏa chí tang bồng, vui gió sương
Cha mẹ mõi mòn, năm tháng đợi
Chị buồn, em lại nỡ không thương
Phòng em thu dọn trông tươm tất
Chị đã sang đây nghỉ, những ngày
Mưa gió lạnh lùng gieo lấy phất
Nhớ về em ở cuối chân mây
Còn sá chi em - một chuyện tình
Rồi đi hận mãi nợ ba sinh
Trần gian đâu thiếu người tri kỷ
Cứ trách ai sao chẳng hiểu mình
Mấy lần cô ấy đến thăm Ba
Tặng Mẹ cau ngon, chị gói quà
Các cháu reo mừng theo quấn quít
Nàng cười, quay dấu giọt châu sa
Rồi đến phòng em, nàng lặng lẽ
Lật từng trang sách đượm dư hương
Nhìn lên bức ảnh người xưa để
Nước mắt lăn dài theo nhớ thương
Đất khách dừng chân ngày trở gió
Chạnh lòng chua xót kiếp ly hương
Em ơi, hãy trở về đây nhé
Cho những người thân khỏi tủi buồn
Thủy Tiên
1961
*Đã hơn 40 năm qua, hiện giờ tôi không biết Thuỷ Tiên ra
sao và ở đâu, nên tôi đã tự tiện chép lại bài thơ nầy in chung
vào tập thơ để kỷ niệm những ngày sinh hoạt chung ở Thi Văn
Đoàn Văn Nghệ Đôi Mươi. Xin người thơ thông cảm.
No comments:
Post a Comment