TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Thursday, October 13, 2016

THƯ THĂM BẠN - THƠ DƯƠNG QUÂN







THƯ THĂM BẠN



 



Tặng NTS (Virginia) 
Ta nghe người ở trên Đông Bắc 
Từ ngày vượt biển chạy sang đây 
........
Đành lòng vứt bỏ bằng Cao Học 
Chấp nhận gian nan để "kéo cày" 

Phước đức Ông Bà còn để lại 
Kiếm ăn đắp đổi cũng qua ngày 
Bạn bè dăm đứa thân quen cũ 
Tản lạc phương trời chẳng gặp ai. 

Ngày tháng qua nhanh, giờ hóa lão 
Tang bồng trót gởi áng mây bay 
Nhiều khi nhớ lại thời niên thiếu 
Thầm tiếc cho đời, lỡ chí trai. 

Thuở ấy, chúng mình đầy nhiệt huyết 
Tình nhà, nợ nước gánh hai vai 
Dời non, lấp biển mang hoài bão 
"Trị quốc, tề gia" gắng miệt mài. 

Ai ngờ đất nước trùm tang tóc 
Dẫm nát quê hương gót độc tài 
Nhiều bạn bị tù, nhiều bạn khác 
Đầu xanh sớm bỏ cõi trần ai. 

Tiếng gầm uất nghẹn hồn sông núi 
Chiến mã chùng cương, gặm thiết hài 
Tráng sĩ qua sông - giờ vượt biển 
Xứ người trôi nổi kiếp bèo mây. 

Ta ở Miền Nam nhiều nắng hạ 
Lắm cơn bão biển thổi vào đây 
Ta nghe rung chuyển trời tâm sự 
Như trận cuồng phong cứ kéo dài. 

Ta nghe từng mảnh đời tung vỡ 
Tan tác vùi trong đám cỏ cây 
Ta nhặt những tấm tình rơi rớt 
Làm thơ đem kể chuyện vơi đầy. 

Giờ ta đi đứng không còn vững 
Bệnh hoạn theo nhau tiếp đọa đày 
Muốn đến thăm người, nhưng thật khó 
Nhớ nhau viết vội lá thư nầy. 

*** 

Thư bất tận ngôn! 
Xin chúc bạn: 
Ráng mà gầy dựng chút tương lai 
Phần ta, còn quãng đời hiu hắt 
Như khói hoàng hôn muộn cuối ngày. 

Dương  Quâ
n


 










No comments:

Post a Comment