GỞI NGƯỜI LÊN NÚI
Tặng Ngọc
(Nhân chuyến đi Hoàng Liên Sơn)
Ta nghe người sắp đi lên núi
Vội viết mấy dòng thư nhắn sang
Nhờ ghé thăm giùm bao bạn cũ
Giờ đây là những nắm xương tàn.
Thuở ấy! hàng ngàn "tù cải tạo"
Dật dờ đói lạnh suốt bao năm
Khổ sai, đày đọa, thân tàn tạ
Nhiều bạn ta đành phải thác oan.
Xin hãy đi tìm trong hốc núi
Giữa vùng hoang vắng mịt mù kia
Những nơi tĩnh mịch um tùm cỏ
Lớp lớp mồ ai chẳng mộ bia.
Hãy thắp dùm ta mấy nén hương
Khấn người yên giấc -- giữa trời sương
Không còn thù oán -- hồn siêu thoát
Khói tỏa tàn phai hết đoạn trường .
Xin hãy thay ta, khóc sụt sùi
Giọt sầu nhân thế mãi chưa nguôi
Gia đình khắc khoải niềm mong nhớ
Tổ quốc ngàn năm vẫn ngậm ngùi.
Hãy chụp giùm ta mấy tấm hình
Giữa rừng núi thẳm, dưới trời xanh
Bạn ta đã trả phần xương thịt
Cho lũ Cộng thù, khát máu tanh.
***
Ta ở nơi đây, cũng lạc loài
Vẫn còn khổ lụy cõi trần ai
TỰ DO kèm với đời VONG QUỐC
Rồi sẽ vào chung giấc ngủ dài!
Trần Trung Bình
No comments:
Post a Comment