TRĂNG NON
TRĂNG NON
Có khi Anh rất nhớ Mình
Đầu hôm ra ngắm nửa vành trăng non
Vì đâu trăng khuyết, trăng tròn
Vì đâu mình phải mỏi mòn chia xa.
Nhớ thời áo gấm phồn hoa
Vọng âm phố thị, bôn ba lối về
Hương trầm nồng giấc đam mê
Trăm năm nguyện giữ trăng thề lên ngôi.
Phong yên đâu dậy lưng trời
Đất bằng chuyển dịch, cảnh đời hợp tan
Xót xa tình nghĩa đá vàng
Vụng về nên để trăng tàn lạnh căm.
Biết Mình ngày tháng âm thầm
Ủ ê, tóc rối hương trầm nhạt phai
Mình ơi! rồi sẽ có ngày
Người về thiên cổ, trần ai một người
Sẽ là mất hẳn nhau rồi
Sẽ là giã biệt, thì thôi Vĩnh Hằng
Người đi bỏ lại vầng trăng
Khi đầy khi khuyết võ vàng đêm thâu
Đời người ai kẻ qua cầu
Sẩy chân một bước để sầu trăm năm.
Dương Quân
No comments:
Post a Comment