Chập Chờn Cơn Mê
Ta ngồi viết cho em
Trang thư đầy nhung nhớ
Đêm nầy như mọi đêm
Ta âm thầm lặng lẽ
Điếu thuốc tàn trên tay
Em mơ màng trong khói
Nửa chừng ly rượu cay
Vẳng nghe lời em nói
Từ bên bờ đại dương
Thì thầm tiếng sóng vỗ
Ta làm mây lang thang
Tìm em qua hơi thở
Em giấc ngủ nồng say
Chiêm bao miền cát trắng
Ta bơ vơ chốn nầy
Khi hoàng hôn tắt nắng
Ta làm Anh cuồng sĩ
Sống trọn đời lưu vong
Nợ tình còn dang dở
Nợ nước chưa đền xong
Ta chợt hiểu kiếp người
Rong rêu chìm vực thẳm
Ta chợt hiểu tình em
Héo khô làn môi thắm
Và từng đêm khuya vắng
Ta mơ dáng em về
Đóa hoa hồng hé nở
Chập chờn trong cơn mê
Ta hỏi lòng: Có phải
Em đến tự ngàn xưa
Chiếc ngai vàng thuở ấy
Trong tim ta bây giờ ?
Dương Quân
1997
No comments:
Post a Comment