RẠCH NÒ & TUỔI THƠ TÔI
Rạch Nò chảy từ Phước Lương về Phước Lý
Ghé Bến Đình qua ngõ Giồng Ông Đông
Rạch Nò lấy nước sông Đồng Nai về tưới đất
Cho cây trái đơm hoa, cho lúa trổ đòng đòng
Con bìm bịp kêu, nước lên từ sáng sớm
Bìm bịp kêu, nước rút buổi chiều hôm
Tiếng chim vang xa như hồi chuông, nhịp trống
Giòng Rạch Nò cần mẫn chảy thon von
Con nước rong, Rạch Nò chảy vào cuồn cuộn
Đem phù sa hối hả tưới ven sông
Con nước ròng, mưa nguồn tuôn dậy sóng
Kéo đem ra những phiền muộn theo giòng
Rạch Nò cho nhà nông đầy sân thóc lúa
Rạch Nò cho dân chài lưới tôm cá đầy ghe
Rạch Nò cho cây cối xanh tươi, bông hoa khoe sắc
Cho trẻ con cơm áo, cho người lớn nụ cười
Tôi lớn lên bên này sông, đất lở
Nhà em bên kia, vườn tược phía đất bồi
Rạch Nò rộng, cầu tre không qua tới
Tôi lội sang sông, để nhìn em mỉm nụ cười
Tôi lớn lên, ra học trường thành phố
Em trưởng thành, làm cô giáo trường làng
Áo dài trắng tinh khôi, cô giáo trẻ
Lưng áo dài, tóc chưa xõa đủ vai thon
Mùa chinh chiến, tôi nghe theo tiếng gọi
Tôi lên đường, đi trả nợ non sông
Xa Rạch Nò, xa trường làng, cô giáo nhỏ
Năm mươi năm, chưa trở lại một lần
Năm mươi năm
Cô giáo giờ lên làm bà, làm mẹ ?
Nghe nói từ lâu, cô đã bỏ lớp, bỏ trường
Cô đã bỏ Rạch Nò, sang xứ khác
Có đem theo những hình ảnh thân thương ?
Tôi trở lại Rạch Nò, thăm làng cũ
Nhà cửa ven sông, tấp nập ghe thuyền
Những kẻ lạ từ đâu sầm sập tới
Không tìm ra được gương mặt thân quen
Năm mươi năm, tôi làm người lưu lạc
Mất quê hương ngay trên xứ sở ông bà
Còn đâu nữa, cảnh vật, lòng người nay đã khác
Ai biết lòng ai, thắt thẻo xót xa.
Năm mươi năm, tôi làm người lưu lạc
Tôi ra đi, lòng se thắt ngậm ngùi
Cám ơn Rạch Nò ! nuôi tuổi thơ tôi lớn
Tiếng bìm bịp kêu ...như còn vẳng xa xôi
Dương Quân
3.19
No comments:
Post a Comment