ĐẾN VÀ ĐI
(Tự Thoại)
Ta từ vô ngã bước sang
Mượn hình hài của trần gian sinh tồn
Nhân chi sơ, chẳng vui buồn
Gặp nàng chi để sầu vương chuyện tình
Nàng là sương khói hiện hình
Kiêu sa, đài các, tinh anh tấm lòng
Hỏi rằng: Nàng có vui không?
Đáp rằng: Thiếp phải đền xong đọa đày
Một mai, trút bỏ kiếp này
Trở về cảnh cũ, hình hài tiêu vong
Vô vi, vô lượng, vô cùng...
Thiếp thênh thang cõi non bồng phiêu linh
Trần ai, hữu hạn hữu hình
Lao xao thế giới, quẩn quanh bất tường
Thiếp về nhập định thiền lương
Ta về riêng lối miên trường vãng sinh.
Dương Quân
3.19
No comments:
Post a Comment