ĐÊM XUÂN CÔ ĐƠN
Ta nhớ ai chiều hôm sớm mai
Trời khuya vắng lặng đường càng dài
Đêm trường ôm trọn sầu riêng bóng
Lối nhỏ đi về vắng bóng ai
Ta nhớ ai điều hiu gió đêm
Tiếng mưa rơi nhẹ tiếng ru êm
Niềm riêng khơi gợi lòng lưu lạc
Chờ đợi bóng ai đứng trước thềm
Nhớ bàn tay ấm với môi mềm
Suối tóc bờ vai gió ngã nghiêng
Giá lạnh bên trời vui sánh bước
Đêm Xuân nghe dậy sóng lòng lên
Ta gọi tên người thêm nhớ thêm
Bao đêm về giấc ngủ nào yên
Trong cơn mơ cứ mãi đi tìm
Phiêu lãng giấc hồ hương khó quên.
Hoàng Ánh Nguyệt
(SJ, 03.2019)
No comments:
Post a Comment