KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
Biên Hoà, nỗi nhớ vẫn chưa phai
Là một quê hương kỷ niệm đầy
Theo bước thời gian về quá khứ
Khung trời tuổi ngọc ước mơ dài.
Kể từ ngày cách biệt tha hương
Xa khuất miền quê bấy dặm trường
Vắng tiếng vạc kêu sao nhớ mãi
Hàng dừa xanh quá đỗi thân thương
Muốn về thăm bến nước sông quê
Nhớ tiếng võng đưa giữa nắng hè
Làn khói là đà trên mái lá
Nhớ thương từng gốc rạ bờ đê
Muốn về thăm lại mái trường xưa
Réo rắt ve kêu khản cuối mùa
Bất chợt lòng nghe xao xuyến lạ
Phượng buồn rũ cánh gió đong đưa
Dễ chi quên được những ngày xưa
Ngấn lệ nhạt nhòa lúc tiễn đưa
Góc bể chân trời người mỗi ngã
Gập ghềnh dong ruổi nói sao vừa
Nhớ hàng phượng nở rộ thêm thương
Nhớ bạn bè nay vạn nẻo đường
Lưu bút trao, giờ thành kỷ niệm
Ngô Quyền trường cũ mãi còn vương
Bao năm nỗi nhớ vẫn còn đây
Thầy vẫn như xưa, Cô dáng gầy
Cầu nguyện mười phương ban sức khỏe
Ơn Thầy Cô, khắc đậm tim này
Và còn nhớ mãi phút êm đềm
Sâu kín bao điều tận đáy tim
Có thể nào xua đi ký ức
Biên Hòa, nỗi nhớ dễ chi quên.
Hoàng Ánh Nguyệt
(SJ.Mậu Tuất 2018)
No comments:
Post a Comment