HƯƠNG THU
Lá vàng rơi hương thu len trong gió
Chạnh se lòng niềm nhung nhớ dâng lên
Ánh trăng khuya nửa mảnh chiếu qua rèm
Bao mộng ước... thầm mơ tình trọn vẹn
Mùa thu nào người đi…đành lỗi hẹn
Giọt lệ rơi, rơi mãi xót thương đời
Hạ đi rồi thu đến cảnh đơn côi
Thương nhớ lắm…lòng đau, lời uất nghẹn
Còn đâu nữa những bước chân hò hẹn
Con đường xưa, hiu quạnh xót xa lòng
Heo mai về phảng phất nhớ mênh mông
Nghe gió thoảng hương xưa nồng ấm lại
Ta cứ tưởng dòng đời êm trôi mãi
Mới ngày nào còn dệt mộng ru êm
Hôm nay sao ngang trái chuốc ưu phiền
Chiều nghiêng bóng bao đêm sầu da diết
Hương thu thoảng trời thu màu xanh biếc
Xót thương mình sao cứ mãi long đong
Vẫn thầm mơ một sớm nắng mai hồng
Cho tình đôi lứa không còn rời xa
Hoàng Ánh Nguyệt
( San Jose – 2010)
No comments:
Post a Comment