TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Wednesday, June 15, 2016

EM BÊN ẤY THƠ DƯƠNG QUÂN

 
EM BÊN ẤY

Đường hành lang, đây mòn chân kỷ niệm 
Anh âm thầm trong bóng tối tương lai 
Em bên ấy, cô phòng hong tóc rối 
Buồn chăn đơn, gối lẻ tháng năm dài. 

Em bên ấy, bây giờ sầu hiu hắt 
Dáng hao gầy, mắt lệ, nhạt môi son 
Em bên ấy, bây giờ tàn xuân sắc 
Giòng đời trôi cuồn cuộn những đau buồn. 

Ba mươi năm, anh bước đời lận đận 
Em võ vàng, cõi nhớ chẳng mờ phai 
Ba mươi năm, anh gập ghềnh thân phận 
Một lần đi biền biệt dấu quan hoài. 

Bao hẹn ước ngày xưa đà dang dở 
Đành lui về ký ức để tìm nhau 
Gót phiêu linh mong gì câu tái ngộ 
Giữa trùng dương mất bóng một con tàu. 

Ôi nhớ lắm! Những ngày hoa gấm cũ 
Vầng trăng thề rạng rỡ dưới sương khuya 
Bước hẹn hò em ngập ngừng góc phố 
Hoa hoàng lan thơm ngát nẻo em về. 

Ôi nhớ lắm! Nõn nà tà áo lụa 
Ngón tay thon lùa mái tóc thơm lừng 
Nụ cười hiền, nghìn lời yêu chất chứa 
Thư tình trao, ngời sóng mắt rưng rưng. 

Anh hoang tưởng đuổi theo đời mộng mị 
Nên thề non, hẹn biển vỡ tan tành 
Em ngây thơ, tin lời anh ích kỷ 
Để lỡ làng nhuộm tím cả xuân xanh. 

Đã qua rồi, thôi chẳng còn chi nữa 
Chốn muộn phiền bừng tỉnh giấc si mê 
Em trọn đời thủy chung như đã hứa 
Xin cho anh tạ lỗi buổi quay về. 

Đường trần ai, đây buớc chân rời rã 
Anh vẫn mơ tìm lại phút tương phùng 
Chỉ thấy bao la khung trời băng giá 
Và hồn thơ mòn mỏi kiếp lưu vong. 

DƯƠNG QUÂN 


 

No comments:

Post a Comment