HOANG VU
Ta từ lạc lối đam mê
Đường đi chẳng nhớ, lối về cũng quên
Chỉ còn một nẻo là em
Ngẩn ngơ gió gác, trăng thềm với thơ.
Ta từ xuân hẹn, thu chờ
Em ra đứng đợi bên bờ Tương GIANG
Sầu hoen má thắm võ vàng
Quạnh hiu cõi nhớ, muộn màng sương pha.
Ta từ vỡ mộng phồn hoa
Đỉnh sầu chất ngất, nhạt nhoà chân thân.
Dẫu ta mỏi bước phong trần
Trong hoang vu cũng muôn phần có em.
DƯƠNG QUÂN
No comments:
Post a Comment