LỤC BÁT CHO EM
BÂNG KHUÂNG
Em về đứng cạnh hoa đào
Màu hoa nhạt thắm hơn màu má em
Nắng xuân như bỗng hồng them
Tình xuân ai lắng tiếng tim bồi hồi.
RỘN RÀNG
Giai nhân in bóng ven hồ
Nắng nghiêng rớt xuống vần thơ dịu dàng
Gió chiều tĩnh lặng miên man
Mà sao tình nở rộn rang đâu đây?
NGẬM NGÙI
Đường vào kỷ niệm quanh co
Đến đây một chuyến hẹn hò cuộc vui
Khi em quay gót đi rồi
Cỏ cây cũng sẽ ngậm ngùi nhớ nhung.
Dương Quân
No comments:
Post a Comment