TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Wednesday, November 25, 2015

VỀ THĂM CHỊ THƠ DƯƠNG QUÂN








Về Thăm Chị

Mai em sẽ trở về thăm chị
Đón chuyến xe chiều chắc khách thưa
Mải miết phong trần quên tỉnh lỵ
Quê nhà biết có vẹn như xưa

Nhà chị hàng cau xõa tóc buồn
Thẫn thờ nghe nắng mỗi hoàng hôn
Trên bờ ao cá, hoa rơi trắng
Sau bóng tre xanh bướm chập chờn

Chị thường tưới nước chăm vườn cải
Bóng áo nâu chiều chen lá xanh
Ba lá cải lên, ngồng chị ngắt (*)
Để ngày tháng được sống bên anh

Gió sương gội mãi bờ vai yếu
Chiếc áo mùa đi rách tả tơi
Chị vá dùm cho em thật khéo
Kẻo cô gái ấy, thấy em...cười

Chuyến về thăm chị đầu năm trước
Em nhớ có lần ra giếng chơi
Cô ấy quang thùng ra gánh nước
Nhìn nhau mà chẳng nói - Chị ơi !

Mai em sẽ trở về thăm chị
Đón chuyến xe chiều chắc khách thưa
Vẫn trắng tay em, không hành lý
Vườn nhà, giếng cũ ... có như xưa ?

Dương Quân, 1960

(*) Ca dao: Cải lên ba lá ngắt ngồng.




 

No comments:

Post a Comment