Xuân Cảm
Hình như nắng mới đến hôm nào
Chợt thấy ngoài hiên cánh én chao
Có lẽ mùa xuân đang thức giấc
Trên cành lá nõn bỗng xôn xao
Xuân đến, là xuân của đất trời
Trần gian chưa thấy được yên vui
Vẫn còn khắc khoải tâm vô định
Vẫn thấy gian tham ngợp cõi người
Xuân đến, mà sao lòng héo hon
Chân đi chưa hết đoạn đời buồn
Nợ còn chở khẳm thuyền oan trái
Chồng chất trùng trùng nỗi vấn vương
Vẫn nhớ quê xưa ngàn dặm xa
Thương yêu ngày cũ chẳng phai mờ
Kẻ còn, người mất vào yên nghỉ
Xuân hẹn, thu chờ, xuân cũng qua
Hằng mong vận nước hết điêu linh
Thiên hạ ấm no hưởng thái bình
Khỉ vượn về rừng tu hóa kiếp
Xuân sầu dĩ vãng gắng quên nhanh
Giá được, thà như cánh én kia
Thoảng trong trời rộng nắng xuân về
Nhẹ nhàng nghiêng cánh vào hư ảo
Phó mặc xuân tàn giấc ngủ mê.
Dương Quân
No comments:
Post a Comment