CHIỀU ĐÔNG NGHẸN LÒNG THƯƠNG NHỚ
Giáng sinh đến bên trời dông giá lạnh
Gió giao mùa, se buốt mảnh thân côi
Nỗi bàng hoàng, khi anh giã biệt tôi
Và ngậm đắng giờ đã thôi mộng tưởng
Trần gian sao? Sắt cầm chia đôi hướng
Đường trăng xưa, thương nhớ vướng không rời
Ôi đông buồn! Tiếc nuối cứ bừng khơi
Ngày lễ Chúa cảm nhớ người vô tận
Giáng sinh về không còn anh buồn lắm
Vẫn mình em lặng lẽ ngắm sao rơi
Lỗi giao thề, anh vội bỏ cuộc đời
Bao trăn trở, phận nổi trôi dâu bể!
Nhắc thêm đau, chẳng cùng ai chia sẻ
Nhớ tên anh, luôn gọi khẽ - Nghe không?
Giữa muôn trùng, hun hút gió chiều đông
Nỗi trống vắng, càng nghẹn lòng thương nhớ.
Hoàng Ánh Nguyệt
Lập Đông 2013
No comments:
Post a Comment