NHỚ KHUNG TRỜI CŨ
(Nhơn Trạch BH)
Thấm thoát dần qua hết kiếp người
Muôn trùng kỷ niệm đã xa trôi
Cố hương biền biệt trong niềm nhớ
Lữ khách bơ vơ ở góc trời
Nhà cũ đã vào tay chủ lạ
Vườn xưa còn đọng bóng trăng lơi
Bốn mươi năm lẻ, đời dâu bể
Chạnh nghĩ tình quê luống ngậm ngùi.
Dương Quân
(10.17)
No comments:
Post a Comment