Quán Gió Đồng Bằng

Hôm nào bỏ lại rừng An Lão
Trở về nghe gió mặn Năm Căn
Qua Cù lao thuận xuôi Ông Đốc
Ống kính ghi: cuộn khói chiến trường
Chiến trường thì cũng thây người chết
Cũng là biển lệ cũng hờn căm
Trường Sơn chưa dứt cơn kinh động
Đồng Tháp dòng kênh máu đỏ ròng
Giầy trận ngày xưa mòn bụi đỏ
Bây giờ bùn bệt trắng sờn da
Súng colt bỏ lại bên trời cũ
Còn quả tim này quá thiết tha
Người bạn kể gì nghe đứt ruột
Ra trường hai đứa về bên nhau
Nửa năm một đứa về Cao Lãnh
Tìm đứa trôi sông xác cụt đầu
Ta ẩn hầm sâu không thấy nắng
Chiến trường chó đẻ chỉ toàn ma
Ra ngồi hong đít trên cầu ván
Tiếng tắc bùm đã dội từ xa
Bạn chụp giùm ta vài tấm ảnh
Đem về đăng báo anh hùng rơm
Hãy có làm sao điều chỉnh kính
Thêm nỗi buồn lẫn cả cô đơn
Chiến tranh thì vẫn là tranh chiến
Mặc. Kéo nhau vào quán chị Hai
Mặt trời đỏ ối trên vàm xáng
Banh áo. Ngâm bài thơ Cổ Lai
Hớp rượu cay cay chiều nhạt nhạt
Rừng lau trắng bạc dòng kinh xa
Ai ngồi đốt thuốc trên bờ xáng
Hay lính bộ binh quá nhớ nhà
Phóng viên đưa máy hồn run rẩy
Hốt hoảng người che mặt ngỡ ngàng
Ôi cả cuộc đời đi đánh giặc
Chỉ xin làm một kẻ tầm thường..
Trần Hoài Thư. (Tr.U)
1971
No comments:
Post a Comment