Lâu lắm không về thăm Dốc Nhỏ
Từ ngày mất nước, biệt quê hương
Xứ người bươn chải lo cơm áo
Mưa nắng gian nan khắp nẻo đường.
Dốc Nhỏ, đường về trong ký ức
Qua phà Cát Lái, hướng Xoài Minh
Ngã ba Phước Lý- Thành Tuy Hạ
Xanh ngát vườn cây, Ấp Bến Đình
Dốc Nhỏ thanh bình chưa mấy chốc
Rập rình ác quỷ lẻn về đêm
Chặt đầu Trưởng Ấp, treo cờ máu
Hương lộ, đào lên đặt bẫy mìn
Cô giáo Long Thành vào dạy học
Giữa đường mìn nổ, lật xe Lam
Đàn bà đi chợ 3 người chết
Cô mất, áo dài đẫm máu loang
Từ ấy chiến tranh tràn lửa khói
Tuổi thơ núp đạn dưới hầm sâu
Hàng cau ngơ ngác buông hoa rụng
Cây bưởi hoang mang vội úa màu.
Dốc Nhỏ buồn hiu, không chó sủa
Thập thò du kích hạ con cầy
Đau lòng giếng cạn, sâu nguồn nước
Giấc ngủ chập chờn, mắt lệ cay.
Tàn cuộc chiến rồi, thương Dốc Nhỏ
Điêu tàn lại nối tiếp điêu tàn
Thuế vườn, thuế đất, cây khô lá
Khoai sắn, rau cà, thiếu bữa ăn.
Khu mộ vườn sau thêm huyệt mộ
Mẹ Cha về đất với Ông Bà
Chị em lần lượt vào an nghỉ
Kẻ thoát thân ngoài đất khách xa.
Nghe nói nhóm người phương Bắc đến
San bằng Dốc Nhỏ, đắp sân Gôn
Mây chiều lãng đãng vương đầu ngõ
Tiếng cú đêm đêm khản giọng buồn
Trần Thúy Ngọc
No comments:
Post a Comment