TRÊN ĐỈNH NHỚ
(Tặng Hoàng Hạc)
(Hoàng Hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du)
Thôi Hiệu
Từ trên Đỉnh Nhớ lưng trời
Tiếng chim Hoàng Hạc vọng lời tri âm
Chập chùng ảo ảnh cao thâm
Núi se giòng lệ, sương giăng nẻo buồn
Ơi người! gieo hạt tơ vương
Qua cầu mấy nhịp đoạn trường sóng reo
Nhân gian dường cũng tiêu điều
Ngóng trông Hoàng Hạc bóng chiều chênh vênh
Tà huy rớt xuống đầu ghềnh
Dặm trường lữ khách buồn tênh nhớ người
Câu thơ ai viết ngậm ngùi
Cho lòng khắc khoải, cho đời héo hon.
Dương Quân
No comments:
Post a Comment