Bông lục bình
Mẹ Tôi - Hà Phương http://www.youtube.com/watch?v=DLQls7MZg-Q&feature=related
Lục bình chìm nổi trôi sông
Tím loang nhuộm sóng. Oh, bông lục bình
Thì thôi trót một chút tình
Lênh đênh sông nước duyên mình về đâu ?
(GQ)
Ta thân cánh lục bình trôi
Giữa dòng lưu thủy bên trời mênh mông…
Nước chảy liu riu, lục bình trôi riu ríu.
Em ở một mình, khi đau yếu ai nuôi ?
(Ca dao)
...Thôi giã từ sông xưa
chiều hoàng hôn bóng xế
lục bình trôi hững hờ
hoa tím sầu ngẩn ngơ
Sông muôn đời vẫn thế
Người xưạ Tình. Mây qua.
(Phạm Chung)
Thương thương em quá lục bình ơi!
Lục bình ai thả trôi sông
Mà sao tím cả mấy dòng sông quê
Xa nhà xa mấy triền đê
Mà nghe thương nhớ lối về mênh mông
Ai về tìm lại khoảng sông
Có hoa tim tím hương đồng ngày xưa....
(Hoài Trâm)
Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi thương những đời như lục bình trôi
(Vũ Đức Sao Biển)
Dập vùi trên nước không bến đậu,
Ngã rẽ chân cầu tạm giữ em...
Hò ơ, Lục bình bát giác cắm các thứ bông hường.
Cha mẹ em kén rể... (ơ)
Hò ơ, Cha mẹ em kén rể mà lỡ anh tầm thường, biết được hay không?
Hò ơ, nói vậy mà chơi.
Chớ gió thổi hiu hiu,l ục bình trôi riu ríu
Anh đừng bận bịu, bớ điệu chung tình.
Con nhạn bay cao khó bắn... (ơ)
Hò ơ, Con nhạn bay cao khó bắn, con cá ở ao quỳnh khó câu.. ơ [/COLOR]
Lục bình bông tím.
Điên điển bông vàng.
Điên điển mọc ở đất làng.
Lục bình trôi nổi như chàng hát rong...
(Ca dao)
Con nước lớn, ròng theo vòng nhật nguyệt
Em ngược xuôi trên dòng nộ cuồng lưu
Chút khát vọng được nhìn ra biển lớn
Chưa tròn mơ đã bèo dạt góc trời...
Cũng giống lục bình
Trong con rạch cạn
Rốt cuộc đời ta
Nước lớn trôi vào
Nước rút trôi ra!
Ai bảo với ta
Lục căn thanh tịnh,
tâm thức an bình!
Ta kẹt giữa dòng
Gió thổi xơ rơ.
Hoa lục bình tím
Lòng còn tím hơn
Lơ thơ con nước
Chiều xuống liêu xiêu
Về đâu... hoa tím."
(Cảm thán lục bình)
Nhớ em tôi tới cuối dòng sông !
Tôi gọi khản lòng... em biết không ?
Chỉ thấy lục bình trôi lững thững
Không gian bằn bặt... lạnh hơn đồng.
(Nguyễn Kiến Quốc)
Có một loài hoa vừa trôi vừa nở
Em lấy chồng rồi, anh ở vậy thôi
Nửa mai thương đứng nhớ ngồi
Biết loài hoa ấy vừa trôi vừa buồn
(Hoa lục bình nở trên sông - Cao Vũ Huy Miên )
Lênh đênh muôn dặm nước non
Dạt vào ao cạn
Vẫn còn lênh đênh
(Bèo - Phùng Cung )
Lục bình trôi mãi mà chi,
Như em trôi giữa lối đi một mình...
Vẫn lục bình trôi.
Tím màu bông quê cũ...
1. Nửa là sông, nửa là trời
lục bình cứ vậy muôn đời nổi nênh
thân bèo, nước dưới - mây trên
trôi là động, đứng là yên phận mình.
2. Chẳng ai đem cắm lục bình
tím hoa nở giữa lặng thinh đêm dài
người lai rai, mưa lai rai
xuống câu vọng cổ dắt lai tấm buồn.
3. Chống chèo mấy đận sẻ suông
tha hương vẫn cứ cội nguồn vọng trông
lúc cạn hẹp, khi mênh mông
vẫn hoa tím biếc phải lòng lá xanh.
4. Theo sông, khúc thẳng khúc quành
thuở binh đao, thời yên lành cù lao
về đâu áo vải cờ đào
quá giang hoa tím hồn trao lục bình!(Trích thơ Hoa Lục Bình của Mây Lang Thang)
Lục bình chìm nổi trôi sông
Tím loang nhuộm sóng. Oh, bông lục bình
Thì thôi trót một chút tình
Lênh đênh sông nước duyên mình về đâu ?
(GQ)
Ta thân cánh lục bình trôi
Giữa dòng lưu thủy bên trời mênh mông…
Nước chảy liu riu, lục bình trôi riu ríu.
Em ở một mình, khi đau yếu ai nuôi ?
(Ca dao)
...Thôi giã từ sông xưa
chiều hoàng hôn bóng xế
lục bình trôi hững hờ
hoa tím sầu ngẩn ngơ
Sông muôn đời vẫn thế
Người xưạ Tình. Mây qua.
(Phạm Chung)
Thương thương em quá lục bình ơi!
Lục bình ai thả trôi sông
Mà sao tím cả mấy dòng sông quê
Xa nhà xa mấy triền đê
Mà nghe thương nhớ lối về mênh mông
Ai về tìm lại khoảng sông
Có hoa tim tím hương đồng ngày xưa....
(Hoài Trâm)
Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi thương những đời như lục bình trôi
(Vũ Đức Sao Biển)
Dập vùi trên nước không bến đậu,
Ngã rẽ chân cầu tạm giữ em...
Hò ơ, Lục bình bát giác cắm các thứ bông hường.
Cha mẹ em kén rể... (ơ)
Hò ơ, Cha mẹ em kén rể mà lỡ anh tầm thường, biết được hay không?
Hò ơ, nói vậy mà chơi.
Chớ gió thổi hiu hiu,l ục bình trôi riu ríu
Anh đừng bận bịu, bớ điệu chung tình.
Con nhạn bay cao khó bắn... (ơ)
Hò ơ, Con nhạn bay cao khó bắn, con cá ở ao quỳnh khó câu.. ơ [/COLOR]
Lục bình bông tím.
Điên điển bông vàng.
Điên điển mọc ở đất làng.
Lục bình trôi nổi như chàng hát rong...
(Ca dao)
Con nước lớn, ròng theo vòng nhật nguyệt
Em ngược xuôi trên dòng nộ cuồng lưu
Chút khát vọng được nhìn ra biển lớn
Chưa tròn mơ đã bèo dạt góc trời...
Cũng giống lục bình
Trong con rạch cạn
Rốt cuộc đời ta
Nước lớn trôi vào
Nước rút trôi ra!
Ai bảo với ta
Lục căn thanh tịnh,
tâm thức an bình!
Ta kẹt giữa dòng
Gió thổi xơ rơ.
Hoa lục bình tím
Lòng còn tím hơn
Lơ thơ con nước
Chiều xuống liêu xiêu
Về đâu... hoa tím."
(Cảm thán lục bình)
Nhớ em tôi tới cuối dòng sông !
Tôi gọi khản lòng... em biết không ?
Chỉ thấy lục bình trôi lững thững
Không gian bằn bặt... lạnh hơn đồng.
(Nguyễn Kiến Quốc)
Có một loài hoa vừa trôi vừa nở
Em lấy chồng rồi, anh ở vậy thôi
Nửa mai thương đứng nhớ ngồi
Biết loài hoa ấy vừa trôi vừa buồn
(Hoa lục bình nở trên sông - Cao Vũ Huy Miên )
Lênh đênh muôn dặm nước non
Dạt vào ao cạn
Vẫn còn lênh đênh
(Bèo - Phùng Cung )
Lục bình trôi mãi mà chi,
Như em trôi giữa lối đi một mình...
Vẫn lục bình trôi.
Tím màu bông quê cũ...
1. Nửa là sông, nửa là trời
lục bình cứ vậy muôn đời nổi nênh
thân bèo, nước dưới - mây trên
trôi là động, đứng là yên phận mình.
2. Chẳng ai đem cắm lục bình
tím hoa nở giữa lặng thinh đêm dài
người lai rai, mưa lai rai
xuống câu vọng cổ dắt lai tấm buồn.
3. Chống chèo mấy đận sẻ suông
tha hương vẫn cứ cội nguồn vọng trông
lúc cạn hẹp, khi mênh mông
vẫn hoa tím biếc phải lòng lá xanh.
4. Theo sông, khúc thẳng khúc quành
thuở binh đao, thời yên lành cù lao
về đâu áo vải cờ đào
quá giang hoa tím hồn trao lục bình!(Trích thơ Hoa Lục Bình của Mây Lang Thang)
No comments:
Post a Comment