THÁNG GIÊNG
Tháng giêng chậm bước chân buồn
Dấu xa mộng ảo cuối nguồn thương xưa
Hồn ta trên đỉnh đong đưa
Nhớ em ta ghép vần thơ trần tình
Phương nầy vắng khách Trang sinh
Mình ta làm bướm cúi nhìn bóng ta
Kể từ công cán bôn ba
Giấc hòe héo úa cỏ hoa bốn mùa
Tay non nhọn búp sầu đưa
Ngõ yêu từng đã nắng mưa ngậm ngùi
Bây giờ hẹn viễn mù khơi
Vọng âm non nước thay lời hỏi thăm
Võ vàng giấc ngủ quanh năm
Nhớ em lũ tóc cũng nằm tương tư
Bút nghiên khép nép tờ thư
Vết chân chim đã mịt mờ quan san
Tháng giêng mỏi cánh hoa tàn
Cành trơ cuống lá đài trang ngậm ngùi
Mai đây XUÂN đã qua rồi
Ta nghiêng mình xuống, tuổi đời lên cao.
Dương Quân
1972
No comments:
Post a Comment