TRĂNG THU VIỄN XỨ
Trăng thu trăng viễn xứ kìa
Một mình ngắm ánh trăng khuya… một mình
Trăng vàng tỏa sáng lung linh
Bỗng nghe thu nhạc khúc tình duyên thơ
Bao ký ức khó phai mờ
Khắc vào tâm khảm đến ngơ ngác hồn…
Từng giọt nhớ khẽ khàng tuôn
Trăng thu viễn xứ vạn nguồn thi ca
Những buồn vui cũng phôi pha
Một ngày rồi lại ngày qua dặm dài
Từ đêm thu ngắm mây bay
Duyên ràng nợ buộc kiếp này long đong
Dẫu thiên thu vẫn nhớ mong
Đôi bờ cách biệt mà lòng ngẩn ngơ
Đêm ru nửa giấc mộng hờ
Ngậm ngùi khắc chút tình thơ vận vào
Bao nhiêu ý gởi lời trao
Vành trăng viễn xứ nghẹn ngào thương ơi…
Ước gì quay ngược vòng đời
Núi mòn sông cạn chung đôi chẳng rời.
Hoàng Ánh Nguyệt
No comments:
Post a Comment