PHÚT BI QUAN
Khi anh chết, xin em về vuốt mắt
Anh sẽ ngậm cười, ngủ giấc ngàn thu
Trần gian này, hai ta chưa giáp mặt
Phút lâm chung, thay lời nói giã từ.
Dù tình huống thế nào đi chăng nữa
Anh đã nguyền sẽ mãi mãi yêu em
Dù hoàn cảnh éo le đi chăng nữa
Anh vẫn yêu, và phong kín nỗi niềm.
Cả đời anh, mãi là người thua cuộc
Thua ngoài đời, lẫn trong góc tình yêu
Em có hiểu, hay cố tình không hiểu?
Đường anh đi, là đường vắng một chiều.
Thôi em nhé! Biết bao điều để nói
Anh đuổi theo mộng mị chỉ hoài công
Trời đã tối, cánh chim chiều mệt mỏi
Để anh đi, về tận Cõi Vô Cùng.
Em có về, hay không về em nhỉ!
Tình huống riêng và hoàn cảnh cũng riêng
Anh tưởng tượng bên kia bờ thế giới
Chốn Vô Ưu, không còn những muộn phiền.
Dương Quân
No comments:
Post a Comment