MỘT ĐÊM CỦA NGUYỆT
Hôm qua nguyệt ghé nhà chơi
Chủ nhà đi vắng, lá rơi bên thềm
Nguyệt buồn, đứng đợi ngoài hiên
Đầu hôm, cho đến nửa đêm nguyệt về
Nguyệt sang qua phía trời Tây
Đêm khuya thanh vắng, sương mai lạnh lùng
Nguyệt soi rừng núi chập chùng
Cỏ hoa lặng lẽ giấc nồng mộng mơ
Có chàng thao thức làm thơ
Đăm chiêu gởi những đợi chờ về đâu
Nguyệt nhìn hiểu ý, gật đầu
Dòm qua song cửa cùng nhau tâm tình
Thưa rằng: Từ buổi thư sinh
Đã say mê những bóng hình giai nhân
Nguyệt cười: Kẻ ở dương trần
Rầy rà những chuyện nợ nần ấy chi
Nguyệt từ Đông dạo sang Tây
Đêm đêm vòng thế giới này ngao du
Sáng ra nguyệt lặn về đâu
Bên kia rặng núi, nguyệt vào ngủ say
Một ngày như thể mọi ngày
Đường trần ánh nguyệt khi đầy khi vơi
Cần chi thêu dệt, vẽ vời
Chén thề dưới nguyệt, mấy người còn ghi?
Dương Quân
2.19
No comments:
Post a Comment