Hoài Cổ
Ta mê công chúa tiền triều
Thuở trăng chưa khuyết, thuở chiều chưa phai
Phụ hoàng còn ngự trên ngai
Bá quan kim mão, gấm hài muôn tâu.
Thuở tam cung có rồng chầu
Thuở em nằm ngủ quân hầu hai bên
Thuở ta quét lá sân thềm
Học trò lượm chữ ngoài hiên ông đồ.
Tại trời xoay chuyển thiên cơ
Ta lên núi thẳm đánh cờ tu tiên
Nghe đồn em đã xuống thuyền
Quân hầu em lẻn vượt biên hải hành.
Xứ người em vẫn trâm anh
Non xa ta vẫn nhớ cành quỳnh dao
Ngắm trăng ta vạch tinh cầu
Tìm em theo dấu Mỵ Châu dặm ngàn
Ngờ đâu cách trở quan san
Hai nơi sương phủ, trăng tàn, tuyết tiêu
Bởi mê công chúa tiền triều
Tình thơ ta chép qua nhiều kỷ nguyên
Giờ không còn thích tu tiên
Chỉ mê công chúa mắt huyền, môi son
Dương Quân
No comments:
Post a Comment