TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Wednesday, March 18, 2020

LỜI RU - THƠ DƯƠNG QUÂN





 

LỜI RU


Anh mơ ước có lần ru em ngủ
Em gối đầu nằm trên cánh tay anh
Mùi tóc thơm, nồng nàn hơi em thở
Lời anh ru rót mật, đẫm ân tình.


Lời anh ru, xin thấm vào trong đá
Cho đá mềm, chân cứng bước em đi
Đường gian nan, nẻo đời chia trăm ngã
Có vầng dương soi tỏ lối em về.


Lời anh ru, để nhớ thời sơ cổ
Buổi hồng hoang, trái cấm lén chia hai
Kể từ đó, cả loài người chung khổ
Vẫn tìm nhau, dù muôn kiếp lạc loài.


Anh sẽ ru, nguyện cầu cho quê cũ
Làng xóm yên vui, trăm họ thái hòa
Giòng lịch sử, cơ trời xoay vận nước
Ngày bạo quyền tan biến sẽ không xa.


Anh sẽ ru, hòa bình cho thế giới
Mặt đất này, tràn nắng ấm yêu thương
Người với người, trao nhau niềm tin mới
Hạnh phúc đơm hoa, no ấm phú cường.


Lời anh ru, dành riêng em trìu mến
Anh hiểu em, lòng có sẵn từ tâm
Trong bình yên, hay cuồng phong bão nổi
Vẫn ung dung như tiếng suối thì thầm.


(Suối trong xanh, thong dong trường lưu thủy
Những cành khô, lá mục, lớp rong rêu
Sẽ trôi qua nhẹ nhàng, không vương vấn
Sẽ cuốn theo từng lớp lớp thủy triều).


Em hãy ngủ bình yên. Em yêu nhé!
Mộng thần tiên cho chữ nghĩa thăng hoa
Thơ chắp cánh, môi hồng tươi rạng rỡ
Hãy hồn nhiên như lứa tuổi ngọc ngà.


Anh mãi mãi sẽ ru em tròn giấc
Tình đã đầy, ước vọng cũng bao la.



              Dương Quân



No comments:

Post a Comment