HẠ CHÍ - TÌNH BUỒN
(Gởi Người 105)
(Hoàng Hạc nhất khứ bất phục phản)
T.H
Hạ ơi! Hạc đã về trời
Trăng khuya đã lặn, buồn ơi! thật buồn
Huệ tàn, còn đọng mùi hương
Bài thơ dang dở, còn vương ý tình
Trần ai muôn nẻo gập ghềnh
Thương yêu làm khổ cho mình, cho ta
Thời gian trôi, sẽ xóa nhòa
Hẹn thề, ước nguyện dần xa cảnh đời
Mai này, nhắm mắt, buông xuôi
Người Trăm Năm vẫn nhớ người ngàn năm
Mai này dĩ vãng biệt tăm
Còn trang tình sử, thương thầm khóc vay
Biệt ly hun hút đường dài
Bơ vơ lữ khách miệt mài bước chân
Một đời qua mấy phù vân
Thăng trầm uẩn khúc, chung thân bất bình
Hạc bay về cõi vô minh
Trăng khuya khuất bóng, buồn tênh huệ tàn
Đứt dây, rớt xuống cung đàn
Nốt trầm nhân thế, vỡ tan thuyền tình
Hạ ơi! ngày tháng qua nhanh
Hợp tan đời vẫn loanh quanh quay cuồng
Còn đây, mê muội chán chường
Chuyến xe vĩnh cữu chiều hôm đợi người
Dương Quân
7.18
No comments:
Post a Comment