TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Saturday, August 26, 2017

TỰ RĂN MÌNH - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TỰ RĂN MÌNH

TỰ RĂN MÌNH

Đời người ngắn ngủi vô thường 
Nói năng cẩn trọng, nhúng nhường mọi khi
Đường trần khúc khuỷu, thịnh suy
Không ganh đua chớ so bì thiệt hơn

Thị phi danh lợi xem thường 
Cảm thông mọi nỗi đừng vương khổ sầu
Ngày trôi qua, mặc bóng câu
Thì tâm sẽ lặng, nguyện cầu an nhiên

Lòng thanh tịnh, tránh ưu phiền
Sống cho trọn nghĩa, ở hiền, không tham
Cũng đừng cố chấp, bi quan
Được thua, khinh trọng, tiêu tan thế thời

Đừng suy nghĩ chuyện qua rồi
Xả buông tất cả thảnh thơi nhẹ nhàng
Chấp chi miệng lưỡi thế gian
Chấp chi cũng giống gông mang nặng nề

Nghiệp căn vay trả mọi bề
Tâm luôn hướng thiện, tràn trề yêu thương 
Dựng xây công đức thiện lương
Thăng trầm, tan hợp, vô thường, thiên duyên

Một mai về cõi tây thiên
Hồn thanh thản dạo, cảnh tiên non bồng.

Hoàng Ánh Nguyệt
(SJ 8.2017)



No comments:

Post a Comment