TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Thursday, December 1, 2016

QUỲNH HƯƠNG MÙA CŨ - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT




QUỲNH HƯƠNG MÙA CŨ

Những mùa thu cũ đẹp vô cùng
Cái thuở vào yêu rộn sắc hương
Tuổi mộng thêu mơ, mầu diễm lệ
Như Quỳnh lộng lẫy nở về đêm

Thức trắng đợi trăng, nguyệt khuất đầu!
Mong chờ Quỳnh nở suốt canh thâu
Buồm trương, sắc tỏa hoa phong nhuỵ
Là lúc mơ màng chuyện thủy chung

Người ngồi, tôi đứng tựa sau lưng 
Ngày ấy trinh nguyên lắm thẹn thùng
Suối tóc vờn bay trong gió lộng
Tơ lòng vướng sợi, chuyện yêu thương

Tôi chàng đối ẩm tách trà sen
Tình tứ làm sao anh với em
Ném bỏ buồn vui thiên hạ sự
Chỉ còn cô đọng chuyện Quỳnh Hương

Rồi bỗng một ngày lúc chớm thu
Trời quê khói lửa toả sương mù
Quỳnh Hoa, xòe táng đang vương nở
Binh biến, chàng đành khoác chiến y

Từ đó hai phương trời cách biệt
Nhạn buồn trời vắng tiếng đưa tin
Quỳnh Hoa năm tháng phai nhan sắc
Tình lỡ thôi đành biệt cố hương

Những tưởng chuyện lòng đà khép chặt
Nào ngờ khi gió sớm thu sang
Quỳnh Hương lại nở trong tâm tưởng
Tan nát cõi lòng chốn viễn phương.

Hoàng Ánh Nguyệt
( San Jose 5.5.2009)



No comments:

Post a Comment