NỔ
(Thơ vui, để tặng những người thích nổ)
Nước Việt mình xưa có chiến tranh
Từ quê xa - đến chốn đô thành
Đạn bom rền nổ gây tang tóc
Đau khổ triền miên cảnh lửa binh.
Quanh năm nghe tiếng nổ bên tai
Cuộc sống gian nan, vẫn miệt mài
Lâu lắm thành quen - "ghiền" tiếng nổ
Nghĩ đời êm ả sẽ không hay!
Chiến tranh chấm dứt, cảnh buồn thiu
Cả nước chìm trong nạn đói nghèo
Có kẻ chạy liều sang xứ lạ
Quê người mưu sống kiếp gieo neo.
Được một thời gian có chút tiền
Bắt đầu lại nổ, chuyện huyên thiên
Khua môi, múa mỏ, vang cùng khắp
Vỗ ngực xưng mình: "ta cốt tiên!"
Có anh thích nổ...sắm nhà to
Thảm cỏ, lầu cao, sóng gợn hồ...
Ba bốn garage, mươi phòng ngủ
De-sign theo kiểu giống White House
Có chị huênh hoang nổ...hột xoàn
Áo quần chưng diện đúng thời trang
Chợ Mall cao cấp thường mua sắm
Sang trọng còn hơn cả Nữ Hoàng.
Có cậu om sòm nổ....chuyện xe
Xê-đì, Lét-xịt...chạy tung toe
Bi-em-Vê-đúp mua đời mới
Ca-lắc, Lin-coln bỏ xó hè! (*)
Có mụ ngồi lê nổ...lũ con
Học hành xuất chúng, chẳng ai hơn
Thiên tài, mỗi đứa mươi bằng cấp
Tiến sĩ, Đốc tờ...chiếm hết trơn!
Của cải ê hề biết để đâu
Rủ đi du lịch hưởng sang giàu
Nuôi vài con chó...lo bồng ẳm
Và...nổ cho đời nể mặt nhau!
Xứ người sao quá dễ thành công
Một bước leo lên đỉnh tột cùng
...............
Xưa nổ điêu tàn, giờ lại nổ
Lắm người vẫn thích...súng cà nông!
Dương Quân
(*) Mercedes, Lexus, BMW, Cadillac, Lincoln
No comments:
Post a Comment