TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Wednesday, April 20, 2016

TÓC RỐI MONG MANH THƠ DƯƠNG QUÂN







      TÓC RỐI MONG MANH




       Ầu ơ!
       Dẫu không mưa gió bão bùng
Tóc em sao đã rối tung sự đời?
       Anh về trải tóc ra phơi
Gom vầng dương chiếu rạng ngời tóc xanh 


       Sợi dài, sợi ngắn mong manh
Sợi thương, sợi nhớ, sợi tình, sợi yêu.
       Tóc bồng em rối bao nhiêu
Lòng anh cuồn cuộn trăm chiều vấn vương


       Sợi vui xen lẫn sợi buồn
Sợi ưu tư những nẻo đường phân vân.
       Tóc mây cột nửa tiền thân
"Nửa kia" nằm ngủ trong ngần mắt nai


       Tóc thơm rối cả đêm dài
Tóc rừng xao xác, lạc loài cỏ hoa.
       Năm canh tóc xõa mặn mà
Gối chăn nghiêng lệch, la đà giấc mê


       Tóc thơ quấn chặt lời thề
Hương trầm đính ước, môi kề mộng chung.
       Ầu ơ! Suối tóc chập chùng
Hồn anh đã lạc giữa vùng tóc bay.


       Ngổn ngang chuyện thế gian này
Thân tâm điên đảo trả vay quay cuồng


       Tóc sầu nằm nhớ quê hương
Tiếc bao tóc rụng nối đường lưu vong
       Nửa đêm hơi thở phập phòng
Tóc quăn quấn quít nổi lòng đa đoan


       Lạy Trời! trăm họ bình an
Từ tâm rưới xuống giải oan tóc buồn
       Tóc nghiêng che giọt sầu tuôn
Vần thơ lả chả đêm trường quạnh hiu


       Ví dầu...
       Tóc em bìm bịp bao nhiêu
Càng thêm thương nét diễm kiều hoang sơ


                  Dương Quân
                        2013



 


No comments:

Post a Comment