CHIỀU
THU NGỠ NGÀNG
Chợt buồn soi lại dòng tâm
Trần gian, trong đục thăng trầm bể dâu
Ngỡ ngàng mất nửa đời nhau
Dìm thân trong giấc chiêm bao lạ thường
Mơ màng bước giữa phố sương
Mà nghe thổn thức sầu thương chất chồng
Bao nhiêu mặn ngọt ấm nồng
Mất còn ai biết một lần ra đi?
Đành rằng sinh ký tử qui
Một mình ngậm mối sầu bi ngút ngàn
Bao chiều lá rụng thu sang
Vô tình để lại phai tàn trong tôi
Có nhau chưa hết cuộc đời
Bể dâu tan hợp ngậm ngùi mà đau
Kể từ người vội xa nhau
Hai đầu nỗi nhớ chôn sâu tội tình!
Hoàng Ánh Nguyệt
10.2013
No comments:
Post a Comment