THU
CẢM
Hình như trời đất chớm thu sang
Đã thấy xôn xao những lá vàng
Đã thấy mây xa chìm xuống thấp
Bên thềm nụ cúc nắng mơn man.
Có lẽ là thu đang đến đây
Cho sương khói ủ mộng them đầy
Có con én muộn chao ngoài ngõ
Mang hết hạ tàn theo cánh bay.
Có chi nhung nhớ rất đìu hiu
Nhè nhẹ vương trong sắc nắng chiều
Hồn của muôn loài hoa cỏ mục
Đợi hoàng hôn tắt, bóng trăng treo.
Có gì ray rức nẻo thu tâm
Nhũng hẹn thề xưa, mộng ước thầm
Từng mảng đời trôi vào dĩ vãng
Chuyến tàu dang dở bóng xa xăm.
Có chi hư ảo thế gian này
Dư vị ngọt bùi lẫn đắng cay
Như kiếp lá xanh rồi chợt úa
Như người chếnh choáng một cơn say.
Ai có vui gì nghênh đón thu
Thời gian không hẹn bước gian hồ
Thu qua, hè tới, xuân xanh lại
Riêng mảnh tình phai vẫn xác xơ.
DƯƠNG
QUÂN
No comments:
Post a Comment